“Ninh cô nương, quả nhiên đã lâu không gặp.” Nam tử đi dọc theo đường mòn trong rừng phía trước bước chân dạo chơi có chút dừng lại, trên mặt cũng lộ ra bộ dáng tươi cười. Hôm nay hắn mặc một bộ áo trắng, từ đuôi tóc đến tay áo đều không nhiễm một hạt bụi. Lại nói, khi nàng còn đi theo thương đội Vân Hổ đã cảm thấy vị Tây Tịch tiên sinh này xác thực có vài bộ dáng kỳ nhân, vô luận đoàn xe đi đến nơi hoang dã như thế nào, sợi tóc, quần áo của hắn vĩnh viễn là một tia bất loạn, không một vết nhơ.
Ba năm thời gian tựa hồ chưa từng lưu lại ấn ký gì ở trên người hắn. Với tầm mắt hiện tại của Ninh Tiểu Nhàn nhìn hắn, bí ẩn trên người Ngôn tiên sinh ngược lại càng phát ra nhiều hơn.
Đầu tiên, nàng có thể khẳng định một điều là Ngôn tiên sinh tuyệt đối không phải người. Lúc nàng còn là phàm nhân, với mắt thường của phàm thai, sẽ cảm thấy Ngôn tiên sinh rất hòa khí, rất thiện lương, có một ít thần bí, ngoài ra cũng nhìn không ra điều gì khác nữa. Hôm nay lại khác biệt xa, nàng ở bên trong Ẩn Lưu ngây người thời gian dài như vậy, hơn nữa tại nơi được xưng là đại bản doanh yêu quái, hình dáng loại yêu thú nào mà chả nhìn qua? Nhãn lực hiện tại của nàng lúc này có thể nhìn ra khí chất trên người Ngôn tiên sinh rõ ràng không phải là thứ một nhân loại nên có.
Ngôn tiên sinh gặp nàng, lại không có biểu lộ ra nửa điểm kinh ngạc, giống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ninh-tieu-nhan-ngu-than-luc/2154224/quyen-6-chuong-520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.