Edit: Vi Vi
Beta: Tiểu Tuyền
Nàng dùng cái muôi cẩn thận cạo dầu cao vào trong một hộp nhỏ, cất đi.
Hộp này nàng đặt làm trong huyện, mỗi cái có hình hộp diêm, cách dùng cũng giống hộp diêm. Khi người bị thương muốn lấy ra sử dụng thì chỉ cần đẩy cạnh ra là được, thậm chí dùng một tay là được, ngón cái và ngón áp út đè vào hai bên hộp, ngón giữa hoặc ngón trỏ đẩy nhẹ, thuốc mỡ sẽ tự động chảy ra, vô cùng tiện lợi, còn khoa học hơn phương thức đựng rót của kim sang dược khác.
Quán thuốc vốn bán ra các loại hộp, bình chứa thuốc, nhưng nàng đều không cần. Trường Thiên cũng rất khó hiểu việc nàng tốn công đối với hộp để chứa thuốc. Nhưng mà Ninh Tiểu Nhàn vẫn kiên trì.
“Chỉ có tìm tòi đến từng chi tiết, mới có thể làm xúc động lòng người, mới có thể để lại ấn tượng sâu sắc nhất cho người khác.” Nàng đang suy nghĩ cho người bị thương. Bạn học Ninh đến từ một xã hội vô cùng tự do, phóng khoáng, biết chỉ nghĩ chuyện người ta chưa nghĩ, làm chuyện người ta chưa làm, mới là chân lý phục vụ. Nếu nàng đã vất vả luyện ra những loại thuốc này rồi, thế thì sao không để chúng nó được đóng gói tốt chứ?
Nàng không có ranh giới thánh nhân, ngược lại tôn sùng không lợi không dậy sớm, luyện thuốc tất nhiên là phải mang đi bán. Loài người cũng là lạ, mượn rượu trắng mà nói đi, chứa trong chai nhựa và chứa trong chai gấm nạm vàng ngọc mang đi biếu, ranh giới như thế, tấm lòng có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ninh-tieu-nhan-ngu-than-luc/2155232/quyen-3-chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.