“Anh hai, anh mang theo snack gì vậy? Cho em xem với.”
Bé Chanh chạy lon ton đến phòng của Kinh Duệ, tò mò muốn biết trong ba lô của anh hai đựng gì. Đồ ăn vặt bé muốn đem theo quá nhiều nên không đựng đủ, định nhờ anh mang giúp mình vài món.
Kinh Duệ đã kéo khóa ba lô lên, nhưng vẫn chịu khó mở ra, liệt kê từng món cho em gái biết.
Bé Chanh gãi gãi chóp mũi, lặng thinh không nói. Anh hai mang theo đến tận bốn, năm quyển sách tiếng Anh.
“Em biết rồi.”
Cô bé nhanh chân chạy về phòng.
“Rào rào”, bé Chanh trút hết đồ ăn vặt trong ba lô màu hồng xám của mình ra.
Cô bé quyết định bỏ lại vài món, sau đó nhét thêm hai quyển sách vào.
Nhìn đống đồ ăn vặt muôn màu muôn vẻ trên sàn nhà, bé thật sự không nỡ bỏ lại món nào hết.
Ba nói hai anh em phải tự lo đồ ăn vặt và đồ chơi của mình, mang theo cái gì cũng được, ba và mẹ không ngăn cản, nhưng cũng sẽ không mua thêm cho hai đứa.
Bé Chanh rầu hết sức rầu.
Cô bé đành chọn vài món nhỏ gọn không choáng chỗ, bé thích nhất là kẹo và chocolate, cả khoai tây chiên nữa. Đắn đo một lát, cô bé đành buông mấy hộp khoai tây chiên xuống.
Bỏ hai gói sợi cay của chú Tần Tỉnh mua cho vào ba lô, cô bé sẽ cho anh hai một gói. Chú Tần Tỉnh nói đây là mỹ vị nhân gian.
“Các con xong chưa?” Giọng Thẩm Đường từ dưới lầu truyền lên.
“Xong rồi thưa mẹ.” Hai đứa nhỏ đồng thanh đáp lại.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/niu-giu/417464/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.