Trên con đường vắng vẻ chỉ có bóng tối bao trùm, bóng dáng một cô nhóc đang khập khiễng bước đi, tay ôm chặt lấy vết thương đang rỉ máu.
Nó mệt mỏi cố gắng từng bước trở về căn biệt thự để cầm máu một cách nhanh nhất. Nhưng sao mắt nó.. Lại mờ thế kia?
Giây phút cả người chuẩn bị ngã nhào xuống đất thì có một thân ảnh lao đến đỡ lấy nó mà nở nụ cười hiền
-" Cậu không sao chứ? Có cần tớ giúp không?"
Đáp lại câu hỏi nhiệt tình của "Người lạ" kia, nó chỉ gật đầu nhẹ rồi đứng ngay lại, đôi môi mấp máy hai từ
-" Cảm ơn"
Rồi lạnh lùng xoay bước.
"Cậu vẫn lạnh lùng thế nhưng sao.... Cậu chẳng bao giờ nhớ tớ dù chỉ một..chút?!"
------------------
"Rầm"
Người đàn ông ngồi trên ghế uy quyền, đôi mắt sắc lạnh quét khắp căn phòng tối chạm đến con người đang đứng trước mặt. Cái bàn gỗ to lớn vỡ làm đôi kéo theo đồ đạc rơi xuống đất. Một khung cảnh cực kì hỗn độn xảy ra....
-" Sao? Mất tích? Vẫn chưa tìm được?"
Cậu con trai thoáng tia ngạc nhiên nhưng vẫn giữ được nét bình thản trên khuôn mặt. Dù bên ngoài là thế nhưng bên trong lại rối như tơ vò, đến mức không biết nên trả lời thế nào cho phải nên đành im lặng.
Thấy đối phương không trả lời, người đàn ông đó bắt đầu điên tiếc quát lớn
-" Bằng mọi giá phải tìm cho được con bé, đó là lỗi của ngươi. Không được thì chờ chết đi!"
Nói rồi ông trùm đạp cửa bước ra ngoài, bỏ lại mình cậu đứng đó với mớ suy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/no-4/147637/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.