La Chu cắn môi nhớ tới Pháp vương ma quỷ cười đến ôn hòa rồi lại nhớ đến bị Đa Cát bị trói giải đi. Lần thứ n nàng phải thừa nhận rằng mình yếu đuối nhát gan, rất sợ chết, nàng không có dũng khí của đại anh hùng, cái gì mà không biết sợ, tinh thần đấu tranh bất khuất, nàng cũng không có uy vũ hay gì mà thà làm ngọc vỡ chứ không làm ngói lành. Vì mạng sống trước mắt, hết thảy tra tấn, lăng nhục đều con mẹ nó là mây bay.
Nàng có chút sợ hãi, một mình một người đi trong thông đạo, dưới chân phát ra âm thanh xột xoạt nho nhỏ. Bốn phía thật yên tĩnh, trong sự yên tĩnh lại phảng phất có thể nghe được âm thanh luồn qua các lỗ thông khí. Phía trước chờ đợi nàng là tra tấn hay vẫn là lăng nhục, nàng cũng không biết nữa. Bất quá nàng của hiện tại cái gì cũng đều chịu qua rồi, ngoài cái mạng của mình ra thì nàng đã không còn có cái gì để sợ mất nữa rồi.
Thông đạo dần dần đi xuống dưới sâu, càng xuống càng sâu. Ngọn đèn hoa sen treo trên tường cách nhau mấy thước nay lại mười thước một cái, ánh sáng bắt đầu mờ nhạt dần, bích họa hai bên thông đạo cũng đã có thay đổi, từ một loạt những câu chuyện về tôn giáo xưa chuyển thành cảnh tù ngục, ngục tra tấn, ngục hố lửa, đủ các loại hình phạt tra tấn,..… Cảm giác như đang tiến vào mười tám tầng địa ngục vậy.
Các loại tội nhân chịu phạt hoặc bị cắt lìa chân tay, hoặc bị cọc xuyên người, hoặc ngâm vào trong vạc dầu đun sôi, hoặc giẫm đạp lẫn nhau trên núi đao, cũng có kẻ bị ác ma đuổi giết, hổ báo cắn xé, ưng quạ mổ thịt, lửa khói thiêu nướng, nồi chảo xào tạc, hình ảnh tàn khốc đến cực điểm. Người xem mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/no-the-muon-xoay-nguoi/328744/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.