Thích Già Thát Tu đột nhiên đứng dậy, rồi quỳ gối trước Bạch Mã Đan Tăng cùng Tán Bố Trác Đốn, theo thứ tự dập đầu hành đại lễ, nỗi kinh hãi kinh ngạc trong mắt cùng với một chút mê mang liền bị thay thế bằng kiên định tuyệt đối không gì sánh kịp.
“Vương, Pháp Vương, cuộc đời Liệt Thích Già Thát Tu này đều là thân vệ đội trưởng hắc kỳ đội của Vương, là tăng nhân dưới trướng của Pháp Vương, một lòng dâng lên sự trung thành đến chết cũng không thay đổi.”
Bạch Mã Đan Tăng cùng Tán Bố Trác Đốn đều nhìn chăm chú vào nam nhân đang quỳ trên thảm, thậtlâu không nói gì. Qua một hồi lâu, Bạch Mã Đan Tăng rũ mắt bắt đầu lần tràng hạt trong tay, nhàn nhạt nói, “Vương, huynh đệ thúc cữu của tộc Bác Ba từ xưa liền có tập tục cộng thê, chúng ta bất quá là cùng sở hữu một nữ nhân đê tiện thôi, có cái gì phải quá luyến tiếc.” hắn hơi hơi trầm giọng, “Thích Già Thát Tu tu luyện Mật Tông chỉ kém một bậc cuối cùng mà trong cơ thể nữ nô này lại có linh khí đúng là ngàn năm cũng tìm không được tế phẩm tuyệt diệu như vậy, ta, Thích Già Thát Tu đều không thể bỏ qua.”
Tán Bố Trác Đốn thu hồi tầm mắt dừng ở Thích Già Thát Tu, hờ hững mà chuyển hướng nhìn về phía Bạch Mã Đan Tăng, “Liền theo lời Pháp Vương nói, từ giờ trở đi, nàng chính là Mục Xích Tán Bố Trác Đốn hiến tế phẩm cho Pháp Vương.” hắn thật sâu mà nhìn thẳng mắt phượng đỏ tím, thấp giọng nói, “Lấy điều kiện trao đổi, ta muốn nàng có thể thuận lợi tiếp nhận ta, mặc ta tùy ý chiếm hữu.”
“Thành giao.” Bạch Mã Đan Tăng cười đến điềm nhiên, thanh nhã thánh khiết. Mới vừa rồi khí
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/no-the-muon-xoay-nguoi/328788/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.