Một ngày mà bầu trời không xanh cho lắm...
Kevin Williams vừa từ trụ sở chính của KOS bước ra. Cậu đi tới hầm gửi xe để lấy chiếc mô tô của mình. Đường đường là con trai chủ tịch hẳn một hãng xe hơi mà chỉ thích đi mô tô, chẳng ai như cậu ta.
Minh vừa về tới nhà thì gặp người quen cũ. Hắn là gã đàn ông với màu tóc bạch kim, đang ngồi chễm chệ trước cửa nhà Minh. Minh vừa trông thấy hắn thì chợt khó hiểu, có chút không vui:
- Marcus Williams?
Minh hỏi, song Marcus cười sằng sặc:
- Tao không còn là người nhà Williams rồi. Nhưng thật đáng tiếc, thiếu gia của KOS hóa ra chỉ là đứa tầm thường như mày, được sinh ra bởi một người đàn bà vô giáo dục. Hai mẹ con mày hạ đẳng đéo khác gì nhau!
- Tạp chủng! Mày câm mồm!
Nhắc đến mẹ của Minh, dù cho bà ấy thật sự là người sai, nhưng Minh cũng không thể bình chân mà nghe bà ấy bị người khác sỉ nhục. Minh đã từng gặp Marcus từ hồi còn nhỏ, không ngờ khi lớn lên, hắn ta vẫn ngang ngược như vậy.
Sau khi lộ ra thông tin Marcus không phải con trai ruột của ông Lucas Williams, mẹ hắn ta vì đau tim mà chết, còn hắn thì bị đuổi thẳng cổ, tự tung tự tác. Vậy mà giờ lại đến đây tìm Minh kiếm chuyện:
- Kevin, mày cũng chỉ là thằng khốn thay thế. Nếu tao là con ruột của lão ấy, mày cũng đéo có cửa đâu đồ hạ đẳng! Mày chỉ là công cụ nối nghiệp thôi! Công-cụ-nối-nghiệp!
- Biến đi thằng chó! Mày thì thượng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/no-thich-may/380194/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.