Ngày hôm sau vừa rạng sáng, Liêu Hành đã bị cuộc điện thoại của Thân Việt đánh thức, vậy mới phát hiện Vinh Mặc đã đi rồi.
Mở cửa cho Thân Việt, vừa rửa mặt vừa nghe gã dặn làm cách nào đối phó với đám phóng viên và diễn viên thích hóng chuyện, ngắn gọn mà nói thì là: Đánh thái cực.
Liêu Hành thành thật gật đầu, kiến nghị của Thân Việt thường là phương thức giải quyết tốt nhất.
Hai người rời khỏi khách sạn, dưới sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ đi theo đường bí mật tới bãi đỗ xe cửa sau, tránh thoát được đám ký giả ngồi chồm hỗm bên ngoài, trực tiếp đi tới phim trường. Trên đường, Thân Việt nhạy bén phát hiện Liêu Hành đang xoa bụng, tức thì lạnh mặt:
– Tối hôm qua cậu ăn khuya à?
Cái tay đang xoa bụng của Liêu Hành rời khỏi bụng ngay tắp lự, nghiêm túc nói:
– Đương nhiên là không, tối qua trước khi ngủ tôi chống đẩy gập bụng một chút, hiện tại bụng hơi chua, xoa một chút,
– …. – Bụng hơi chua? Đây là cái giải thích quỷ quái gì? Thân Việt cảnh cáo hắn – Nếu như bị tôi phát hiện cậu dám ở trước mặt đại Boss làm càn, xem tôi có chém cậu không!
Liêu Hành trợn to mắt tỏ vẻ thuần khiết:
– Anh cho em mượn một trăm lá gan em cũng không dám a! Đại Boss là ai a! Rất đáng sợ đó được không?
Thân Việt bĩu môi:
– Rất đáng sợ hả? Vậy tối qua cậu cùng người đáng sợ như thế ngủ chung, còn ngủ đến say sưa đấy.
– … – Liêu Hành thở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/noi-chon-an-long/1157541/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.