Lần này, cú tuyết nước cũng không uống nữa, hai móng vuốt trên mặt đất đảo nhanh chạy như bay, đôi chân thường ngày giấu trong lông vũ lộ ra.Trong các loài chim, chân của cú tuyết được xem là tương đối dài.Nó chạy một mạch đến bên cạnh Lâm Thiên Du, dụi mạnh vào chỗ vịt lặn vai trắng vừa cọ qua hai cái.Cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ, nó còn lao cả người lên cọ.Lâm Thiên Du vẫn luôn cho rằng, dùng mùi của mình để che đi mùi của động vật khác, chỉ tồn tại ở những loài mãnh thú lớn, không ngờ sự tranh giành mùi hương giữa các loài chim cũng gay gắt như vậy.Nhất là trên mỏ cú tuyết còn dính nước, lúc cọ còn phải chú ý không làm bẩn quần áo cô, cọ vô cùng nhiệt tình.Lâm Thiên Du nhấc cú tuyết lên: “Không cọ nữa, lát nữa cọ trọc đầu thì xấu lắm."Loài chim đẹp, tiêu biểu của Bắc Cực, cú tuyết tuyệt đối có thể xếp vào hàng đầu, chuyện này mỗi người một ý, nhưng đối với Lâm Thiên Du, cú tuyết tuyệt đối là con đẹp nhất."Kéc!" Cú tuyết nghe xong lời này, lập tức nghển đầu, dựa vào mặt sắt bên trong hộp cơm phản chiếu, nghiêng đầu nhìn mình bên trong.Lâm Thiên Du dở khóc dở cười nói: "Bây giờ còn chưa trọc."Cô dùng đầu ngón tay đẩy đẩy lông vũ trên đầu cú tuyết, làm cái đầu vừa bị cọ bẹp dí lại trở nên tròn trịa: “Được rồi, vẫn đẹp như trước đây."
[Ha ha ha, Tiểu Cưu không thể trọc được một chút nào!][Phải nói là, chị Lâm nuôi động vật nhỏ thật sự có tài, cú tuyết cũng có thể được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/noi-chuyen-phiem-voi-dong-vat-hoang-da-trong-show-truc-tiep-toi-bong-noi-tieng-toan-mang/2742877/chuong-738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.