🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau khi Nghiêm Trạch Thừa nói xong câu đó, cũng không biết là bị trúng gió hay làm sao, vốn định hôn Từ Bảo Bảo, cũng không hôn nữa, trực tiếp đứng lên đi vào thư phòng, khác hoàn toàn bộ dáng sắc ma bình thường của anh ta. Nhưng mà anh ta như vậy thì người được lợi chính là Từ Bảo Bảo, cho nên Từ Bảo Bảo cũng không hỏi, chỉ cảm thấy hơi kỳ lạ trong lòng mà thôi.

Vốn hai người ước định buổi tối Nghiêm Trạch Thừa đưa Từ Bảo Bảo dùng quang não mô phỏng điều khiển thử cơ giáp cấp F, nhưng cả một buổi chiều rèn luyện khiến cho Từ Bảo Bảo hiện tại không có một chút khí lực nào, căn bản không nghĩ đến việc nhúc nhích. Kể cả cơ giáp cậu cực kỳ thích cũng không gợi lên hứng thú của cậu, nghĩ đến đây, Từ Bảo Bảo dứt khoát đứng lên, gõ cửa thư phòng, đợi trong chốc lát, không nghe thấy tiếng gì, Từ Bảo Bảo dứt khoát mở cửa, nói với Nghiêm Trạch Thừa: “Hoạt động tối nay chuyển sang tối mai đi, tôi cảm thấy mệt đến chết rồi, muốn đi ngủ, lát nữa lúc anh vào ngủ động tác nhẹ nhàng một chút được không?”

Nghiêm Trạch Thừa cũng không biết đang làm gì ở sau bàn, chỉ cúi đầu, không thèm liếc mắt nhìn Từ Bảo Bảo một cái, ậm ờ lên tiếng.

Từ Bảo Bảo nhíu mày, nhìn thấy bộ dạng này của Nghiêm Trạch Thừa, trong lòng thoáng có chút khó chịu, nhưng cũng không muốn nói nhiều với Nghiêm Trạch Thừa,  lui về phía sau một bước, đóng cửa xong rời đi.

Sau khi cậu trở về phòng ngủ, ngửi quần áo, cảm thấy có mùi mồ hôi, trước hết đi tắm sạch sẽ một phát, sau đó mới nằm trên giường, tìm một tư thế thoải mái, làm như cậu đã đi ngủ, đồng thời đi vào trong không gian.

Trong không gian, ba tiểu tinh linh đang đợi Từ Bảo Bảo, thấy cậu đến, lúc này liền chạy qua, mắt to của Tiểu Lam vụt sáng, dùng bàn tay nhỏ bé ôm lấy ngón tay Từ Bảo Bảo: “Bảo Bảo, bọn em chờ anh rất khổ huhu… Anh là một kẻ bạc tình, chỉ biết đi chơi với người gien xứng đôi của anh, không yêu bọn em.” Nói xong, bày ra bộ dáng bĩu môi không vui.

Tiểu Lục cùng Tiểu Hồng ở bên cạnh đều gật đầu.

Khóe miệng Từ Bảo Bảo run rẩy nói: “… Lời này em học được từ đâu vậy…”

Tiểu Hồng hơi ngượng ngùng nói: “Bọn em bình thường không có việc gì, liền dùng linh kiện làm một cái TV, chỉ là không có nhiều chương trình… Hơn nữa phần lớn đều là mấy phim truyền hình kỳ kỳ quái quái dạng này…”

Từ Bảo Bảo: “…” Rảnh rỗi liền có thể làm được TV từ linh kiện sao? Từ Bảo Bảo chỉ còn kém quỳ xuống trước mặt chúng nó.

Tuy rằng cảm thấy cực kỳ tò mò nhưng Từ Bảo Bảo lúc này đến đây là vì lắp ráp cơ giáp, đương nhiên cũng không lãng phí thời gian, chỉ nhìn thoáng qua cái TV kỳ kỳ quái quái kia rồi đi về phía nhà gỗ nhỏ.

Tiểu Lam đi theo Từ Bảo Bảo, lưu luyến không rời nói lời từ biệt với các bạn thân mến, Tiểu Lục một cước đá Tiểu Lam đi, nói: “Bảo Bảo cần cậu.” Sau đó ngồi cạnh Tiểu Hồng, cùng nhau khoái trá xem TV.  

Sau khi Từ Bảo Bảo ngồi xuống liền thấy Tiểu Lam nước mắt lưng tròng lại gần.

Từ Bảo Bảo: “… Bọn họ bắt nạt em sao?”

Tiểu Lam nhất thời như nhìn thấy người nhà, bắt lấy tay Từ Bảo Bảo nói: “Đúng vậy! Bảo Bảo, nếu không chúng ta cũng đi xem TV đi?”

Từ Bảo Bảo: “…”

Từ Bảo Bảo cũng bất đắc dĩ với ba đứa dở hơi này, sau khi từ chối lời mời của Tiểu Lam, lấy ra bản thiết kế cơ giáp cấp D mà cậu vẫn luôn nghiên cứu lúc trước ra, đồng thời tìm rất nhiều linh kiện, tính toán bắt đầu lắp từ thân thể, chậm rãi làm.

Tuy rằng cơ giáp cấp D chỉ cao hơn cơ giáp cấp E một bậc, nhưng khi làm thì độ khó không chỉ dừng ở một bậc, Từ Bảo Bảo cứ cách một lúc sẽ có vấn đề cần hỏi Tiểu Lam, Tiểu Lam lúc đầu còn ngẫu nhiên có thể nhìn ra ngoài xem TV với Tiểu Lục và Tiểu Hồng, đến lúc sau cũng tiến vào trạng thái, cực kỳ nghiêm túc giải đáp. Từ Bảo Bảo cứ như vậy làm, hết sức chăm chú lắp ráp tận mười mấy tiếng.

Mà chờ đến lúc Từ Bảo Bảo phản ứng, cảm thấy thời gian lắp ráp hơi dài, tính tạm dừng thì cậu cũng không cảm thấy choáng đầu hoa mắt một chút nào.

Nếu như là gien cấp F trước đây mà nói, Từ Bảo Bảo phỏng chừng đã sớm không kiên trì được, mặc dù đây là trong không gian, lúc làm xong đứng lên khẳng định sẽ có một ít phản ứng tiêu cực, làm sao có thể một thân thoải mái giống như bây giờ?

Nghĩ đến đây Từ Bảo Bảo liền cảm thấy nâng cấp gien quả nhiên là một chuyện cực kỳ quan trọng – huống hồ đợi đến về sau, còn có thể ngược Nghiêm Trạch Thừa.

Lúc này cơ giáp cấp D mới lắp ráp được 1/20 tiến độ, nhưng mà Từ Bảo Bảo cũng không sốt ruột, cậu lại nghiên cứu một chút, tổng kết một ít vấn đề đã hỏi Tiểu Lam lúc trước, hiểu rõ, mới nói với Tiểu Lam: “Anh muốn đi ngủ.”

Tiểu Lam chớp mắt một cái: “Bảo Bảo, lần sau nhớ đến sớm một chút chế tạo cơ giáp nhé ~”

Từ Bảo Bảo cười, lên tiếng, thầm nghĩ cũng không phải vừa xong em còn muốn xem TV sao.

Sau khi ra khỏi không gian, Từ Bảo Bảo vừa mở mắt liền thấy được trần nhà quen thuộc.

Nghiêm Trạch Thừa đang ngủ bên cạnh cậu, hôm nay cũng không biết Nghiêm Trạch Thừa phát bệnh hay như nào, lúc đi ngủ, chỗ nằm cách Từ Bảo Bảo cực kỳ xa. Lúc trước, Nghiêm Trạch Thừa lúc ngủ nhất định sẽ ôm Từ Bảo Bảo, hôm nay lại như là đang né tránh cậu.

Cái quỷ gì…

Từ Bảo Bảo nghĩ nghĩ, hừ một tiếng. Cậu nhìn thoáng qua đồng hồ, phát hiện cậu thế nhưng đã ở trong không gian khoảng ba tiếng, hiện tại kim đồng hồ đã chỉ đến mười hai giờ. Lúc này vẫn có thể đi ngủ, sáng mai cũng sẽ không dậy quá muộn.

Nghĩ đến đây, Từ Bảo Bảo hôm nay một ngày cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi liền nhắm hai mắt lại.

Một lát sau, Từ Bảo Bảo ngủ thế nào cũng cảm thấy hơi không thoải mái, cậu lăn qua lộn lại lại một lúc, cuối cùng chỉ có thể lại mở mắt, nhìn khoảng cách hơi xa giữa cậu và Nghiêm Trạch Thừa một lúc, không nhịn được lại gần, lấy ngón tay chọc cánh tay Nghiêm Trạch Thừa.

Nghiêm Trạch Thừa cũng không giống như trước kia nháy mắt nhảy bắn lên.

Vì thế Từ Bảo Bảo cực kỳ khoái trá nhẹ nhàng dịch cơ thể một phát, sau đó quay lưng về phía Nghiêm Trạch Thừa, dịch về phía sau thêm phát nữa, đem cả cơ thể của cậu lăn vào trong lòng Nghiêm Trạch Thừa. Cảm giác được phía sau lưng ấm áp dễ chịu, Từ Bảo Bảo mới an ổn đi ngủ…

Sáng hôm sau, Từ Bảo Bảo đang ngủ cực kỳ thoải mái trực tiếp bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ đẩy tỉnh…

Cỗ lực lượng kia vừa đủ để đẩy cậu ra khỏi giường, ngồi trên thảm, Từ Bảo Bảo mãnh liệt bừng tỉnh, giãy dụa một chút bên cạnh giường, đứng lên thì phát hiện Nghiêm Trạch Thừa trên mặt đầy hoang mang lúng túng, một lát sau, con mắt màu đỏ tươi của anh ta trở nên cực kỳ tiên diễm*, biểu tình trên mặt cũng trở nên cực kỳ nóng nảy, anh ta lạnh lùng nhìn Từ Bảo Bảo nói: “Ai cho em ngủ ngay bên cạnh anh?”

(*鲜艳: tươi đẹp, tươi sáng)

Từ Bảo Bảo nhíu mày: “… Anh lại lên cơn à? Tôi không thể ngủ bên cạnh anh sao?”

Rốt cuộc Nghiêm Trạch Thừa bị làm sao thế này? Lúc trước ở bên cậu tốt như vậy, bộ dáng cực kỳ thích cậu, kết quả hiện tại thậm chí nằm bên cạnh cũng không được? Nếu không phải do tinh hệ N hơi lạnh, lúc ngủ cậu cảm thấy không thoải mái cũng sẽ không tìm cái ấm sưởi hình Nghiêm Trạch Thừa.

Nghĩ đến đây, Từ Bảo Bảo không nhịn được ném một cái xem thường.

Mà Nghiêm Trạch Thừa không biết trong đầu đang suy nghĩ cái gì thì khó chịu vò đầu tóc chính mình, anh ta nheo mắt, nhìn Từ Bảo Bảo một lúc, đột nhiên nói: “Em không thích anh như vậy sao?”

Từ Bảo Bảo: “…” Từ Bảo Bảo cả người đều bị kinh ngạc… ĐM cậu quả thật oan uổng có Trời chứng giám luôn! Nếu không có hảo cảm với Nghiêm Trạch Thừa, cậu sẽ trực tiếp nằm trong lòng Nghiêm Trạch Thừa ngủ sao? Phòng chừng sẽ trực tiếp đem người đá ra ý chứ? Kết quả Nghiêm Trạch Thừa lúc này lại nói như thế, rốt cuộc là cái quỷ gì!

Từ Bảo Bảo hít sau một hơi, đang định cãi nhau cùng Nghiêm Trạch Thừa thì lại không còn cơ hội nữa, bởi vì đương sự không có được câu trả lời của Từ Bảo Bảo trong khoảng thời gian ngắn, liền cho rằng đây đã là đáp án, trực tiếp đóng sầm cửa bỏ đi…

Từ Bảo Bảo hét từ đằng sau: “… Mẹ nó anh có bản lĩnh thì đừng có mà đi! Chúng ta thẳng thắn!”

Chỉ tiếc, lúc này mặc kệ Từ Bảo Bảo có nói cái gì, Nghiêm Trạch Thừa đều không nghe được… Người kia không biết đã chạy đi đâu từ sớm.

Từ Bảo Bảo ngồi trên giường, tự tức giận thêm một lúc nữa, cuối cùng thật sự không chịu nổi, dứt khoát nằm xuống, lại vào không gian một lần nữa.

Lần này vào không gian, Từ Bảo Bảo cái gì cũng không nói, trực tiếp đi vào nhà gỗ ngồi xuống, bắt đầu đùa nghịch linh kiện. Ba tiểu tinh linh đang ngồi xem TV nhìn nhau, cuối cùng ngươi đẩy ta ta đẩy ngươi, đi tới bàn trong nhà gỗ.

Tiểu Lục mềm dịu hỏi: “Bảo Bảo… Làm sao vậy? Em thấy bộ dáng anh giống như đang không vui…”

Từ Bảo Bảo cười lạnh một tiếng: “Anh đâu chỉ là không vui…”

Ba cái tiểu tinh linh: “…”

Tiểu Lam do dự một chút, hỏi: “Bảo Bảo, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Từ Bảo Bảo cũng không phải loại người đem chuyện nghẹn trong lòng, cậu dùng từ ngữ cực kỳ ngắn gọn kể cho ba tiểu tinh tinh chuyện xảy ra hôm nay, thuận tiện còn lên án công khai Nghiêm Trạch Thừa một phen, nói anh ta cả người giống như bị bệnh thần kinh, đôi khi suy nghĩ kỳ lạ, người bình thường căn bản đoán không ra… Chờ sau khi lải nhải lẩm bẩm xong, Từ Bảo Bảo cuối cùng cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn, cậu vỗ bàn, cuối cùng tổng kết, nói: “Nghiêm Trạch Thừa người kia, quả thật chính là có bệnh! Ai ở bên anh ta chắc chắn sẽ hỏng tám đời tiếp theo!”

Ba tiểu tinh linh nhìn quen bộ dáng ôn hòa của Từ Bảo Bảo, lúc này là lần đầu tiên thấy Từ Bảo Bảo mắng chửi người mà không có tí thô t.ục nào, nhất thời trợn mắt há mồm.

Tiểu Lam giơ lên cánh tay ngắn tũn, một bộ dáng bé ngoan nói: “Bảo Bảo… Chúng em ở trong không gian, một số lúc cũng có thể biết chuyện xảy ra trong hiện thực, ví dụ như lúc trước mẹ của anh gọi điện cho anh, bọn em chợt nghe thấy lúc đấy mẹ anh nói, anh ngoài Nghiêm Trạch Thừa, còn có một người gien xứng đôi khác, nếu không, anh đi nhìn xem người kia thế nào?”

Tiểu Lục: “Ai nha, hay là thôi đi, thật ra Nghiêm Trạch Thừa cũng không tồi, gien của anh ta là cấp SS, người Bạch gia kia chỉ là cấp S, căn bản không xứng với Từ Bảo Bảo mà?”

Tiểu Hồng: “Cho dù gien của anh ta bây giờ thấp, chúng ta cũng có thể giúp anh ta nâng lên cấp SSS.”

Nói xong, ba tiểu tinh linh đều không nói nữa.

Một lát sau, Tiểu Lam nói: “Em cảm thấy khả thi, hơn nữa trước kia em cũng đã tra tư liệu về người kia để so sánh với Nghiêm Trạch Thừa một chút, xem ai xứng đôi với Bảo Bảo hơn… Hiện tại em vẫn còn giữ tư liệu, Bảo Bảo bằng không anh xem một chút đi?”

Từ Bảo Bảo còn chưa kịp trả lời, Tiểu Lam đã phóng ra tư liệu về người Bạch gia kia.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.