Một lát sau, có người đẩy vào một chiếc bánh sáu tầng, vừa cười vừa chúc: "Chúc mừng sinh nhật, sáu sáu đại thuận!" Tiếng vỗ tay cùng tiếng cười rộn ràng lan khắp sảnh.
Người đàn ông được mọi ánh mắt vây quanh bước tới dưới tòa bánh ngọt cao tầng, trông như ngôi sao giữa đêm tiệc.
Kinh Ngữ đứng ở phía sau đám đông, lặng lẽ nhìn anh qua lớp người, ánh mắt như đang săn một con mồi tinh xảo, dõi theo từng đường nét điêu khắc trên gương mặt ấy.
Ánh đèn dần tắt, chỉ còn lại vòng sáng chập chờn từ nến phản chiếu lên gương mặt anh. Giữa đêm tuyết tĩnh lặng, hình ảnh ấy như một giấc mộng, mờ ảo mà mê hoặc, khiến người ta vừa rung động, vừa không dám đến gần.
Kinh Ngữ biết rõ tâm tư của mình thật không trong sáng chút nào. Nhưng cô cũng hiểu, người đàn ông ấy chẳng hề đơn giản. Đặc biệt là khi anh cắt xong chiếc bánh sinh nhật, bỗng đưa miếng đầu tiên... về phía cô.
Anh dường như chưa xác định được cô ở đâu, đôi mắt sâu hút hơi xếch khẽ lướt một vòng quanh sảnh để tìm kiếm. Cặp mắt ấy vừa sắc vừa mềm, tựa như ánh sáng trong hồ nước chập chờn.
Cô từng hỏi Nhan Điền Tuyết về anh. Cô bạn bảo, anh là người gốc Bắc Kinh, sinh ở Mỹ nhưng hoàn toàn không có dòng máu lai, chỉ là trời sinh một đôi mắt đẹp, khiến gương mặt ấy càng trở nên hoàn mỹ, tựa như nên được đem đi... mua bảo hiểm.
Khi ánh mắt anh tìm được cô, anh khẽ cong môi, thẳng thắn mở lời: "Trước tiên, mở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/noi-nho-khon-nguoi-fuiwen/2984302/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.