Kỳ nghỉ đông lại tới, người bạn nhỏ hân hoan vui mừng, người lớn bận rộn suy tính phải bố trí sinh hoạt ngày nghỉ như thế nào cho đứa nhỏ.
Điền Bảo Bảo nhà tôi đang học lớp ba, bài tập hằng ngày rất nặng. Trước kỳ nghỉ hè, cậu nhóc từ chối lớp phụ đạo, chỉ học bơi lội và tiếng Anh, nên kết quả học kỳ này bị tụt, điểm thi chỉ quanh quẩn ở mức 8.0. Tôi vừa nhìn liền chậc lưỡi, công đốc thúc hai tháng, cuối cùng cũng nâng được điểm trung bình lên 9.0. Mắt thấy nghỉ đông đã cận kề, vì để tránh cho cậu chàng từ rồng biến thành sâu, tôi sắp xếp cho cậu tham gia khóa cắm trại mùa đông, vừa học vừa chơi, bài học vận động, để tránh đầu óc mụ mị đi sau kỳ nghỉ dài.
Tôi cũng không phải là người mẹ học vấn, thiếu kiên nhẫn quan sát con cái làm bài tập, đều dạy Điền Bảo Bảo phải tự mình chịu trách nhiệm, tôi mỗi ngày chỉ làm công tác kiểm tra cuối cùng. Sở dĩ tôi mong muốn thằng bé đạt được điểm trung bình 9.0 là vì tôi cho rằng giáo dục là nền tảng của một đất nước. Điểm tốt không phải là vì thể diện của cha mẹ (chúng tôi không bao giờ nói chuyện về điểm số của đứa nhỏ trước mặt bạn bè),mà là nó biểu đạt cho việc đứa trẻ tiếp thu được bao nhiêu những điều giáo viên đã dạy. Tôi lo lắng là nếu nền móng không chắc chắn, thì khi lên cao phải xoay xở như thế nào?
Nghĩ lại, đứa nhỏ ba năm học nhà trẻ, ngược lại là ba năm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/noi-roi-khong-ket-hon-dau/413149/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.