Tần Dữ xếp hàng nửa tiếng, khi gọi đến số của anh, nhân viên phục vụ hỏi anh đi mấy người.
Tần Dữ đứng lên, “Chỉ một mình tôi.”
Nhân viên phục vụ dẫn anh đến bàn ăn hai người, đưa thực đơn cho anh.
Tần Dữ chọn cho mình hai món ăn cộng một món canh, lại nói với phục vụ: “Đóng gói giúp tôi một phần tôm và một phần trái cây.”
Anh nghe Bành Tĩnh Dương nói trong ngõ nhỏ chỉ có quán này có vị tôm ngon nhất, kỳ thi kết thúc anh đã trực tiếp qua đây xếp hàng, coi như là đủ sớm, kết quả vẫn phải xếp hàng lâu như vậy.
Tần Dữ chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ, từ góc độ này vừa vặn nhìn thấy tiệm sửa xe nhà Bồ Thần, dưới đèn đường hơi mờ, bóng dáng cao gầy của bố cô vẫn còn đang bận rộn.
Lúc anh tập trung suy nghĩ, phục vụ đã bưng lên món anh chọn.
Trong quán rộng như vậy, chỉ có bàn anh là ăn cơm một mình.
Cơm ăn được một nửa, di động trên bàn rung lên.
Tần Dữ cầm lên xem tin nhắn, mẹ hỏi anh: [Hôm nào con thi cuối kỳ xong?]
Tần Dữ: [Con thi xong rồi.]
Tần Minh Nghệ: [Mấy ngày này mẹ bận rộn đến quên mất. Được, mẹ biết rồi.]
Cuộc hội thoại kỳ lạ này không có đoạn dưới.
Tần Dữ lười hỏi nhiều, thong thả ăn cơm xong, mang theo đồ đóng gói từ trong tiệm ra, đi sâu vào trong ngõ nhỏ, anh định đưa đồ ăn khuya cho Bồ Thần, vừa đi vừa nhắn tin cho Bồ Thần: [Ở nhà à?]
Bồ Thần: [Ừm, hôm nay cô tớ trở về,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/noi-the-gioi-tinh-lang-co-anh/2674521/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.