7 giờ tối, cả ba tầng ghế trong nhà hát lớn đều không còn chỗ ngồi, Hạ Tàng Phong là người biết tin tức về buổi biểu diễn sớm nhất nên anh đã mua chỗ ngồi ở vị trí hơi khuất một chút nhưng vẫn bảo đảm được hiệu quả âm thanh — ghế đầu tiên ở tầng thứ hai.
Anh và Ngô Hãn cùng đi, Ngô Hãn ngồi ở phía sau lưng anh.
Tần Y và Ôn Nam Trúc biết tin hơi muộn nên chỉ có thể mua được ghế ngồi ở tầng ba, chỗ đó thì không thể nhìn được rõ mặt nghệ sĩ trên sân khấu, nhưng nếu dùng điện thoại hoặc camera thì vẫn được — mặc dù việc quay chụp là không được phép nhưng vẫn có người lén làm như vậy.
Chỗ ngồi của Đường Tô là do cậu tự mình chọn.
Tạ Ngôn Chiêu hỏi cậu muốn ngồi ở tầng mấy, cậu nói cậu muốn ngồi ở tầng một, muốn cách Tạ Ngôn Chiêu gần nhất. Vì thế Tạ Ngôn Chiêu liền cho cậu vé ngồi ở chính giữa tầng một.
Vị trí đó có thể nhìn thấy mặt của Tạ Ngôn Chiêu rõ nhất, nhưng âm thanh thì giống nhau, âm thanh của các loại nhạc cụ đều vang lên ở trên đầu.
7 giờ rưỡi, toàn bộ chỗ ngồi đều đã được lấp đầy.
Các thành viên trong ban nhạc lần lượt bước lên sân khấu từ phía sau khán đài, gần một trăm người, trong đó có hơn hai mươi người chơi violin.
Mỗi khi có một người cầm đàn violin bước ra, Đường Tô đều ngồi thẳng người lên, rướn cổ nhìn xem.
Tần Y và Ôn Nam Trúc ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/noi-tieng-sau-khi-cung-voi-em-trai-ruot-bi-anti-khap-internet-pha-game-trong-show-giai-tri/2724801/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.