Chủ đề quay của kỳ này khá nhẹ nhàng, gọi là “Giọt lệ tinh quang”, ý nói rằng mặc dù chiến tranh tàn phá mang đến bi thương cho “viên nước mắt mỹ nhân ngư” này, nhưng nó vẫn tràn ngập hy vọng và hoài bão, con người nơi đây vẫn giữ được lòng nhiệt huyết với cuộc sống.
Nhiệm vụ của năm nghệ sĩ lần này là truyền niềm vui tới cho mọi người.
Tổ tiết mục sắp xếp cho năm người họ xuống đường biểu diễn, tự do biểu diễn cái gì cũng được, chỉ cần không vi phạm pháp luật. Bên cạnh mỗi người để một cái bình hoa, trong đó có một trăm bông hoa. Nếu người qua đường thích màn biểu diễn của họ thì có thể lấy đi một cành hoa. Không được lấy nhiều lần.
Thứ hạng sẽ tính dựa vào thời gian bình hoa của ai ít đi nhanh nhất.
Những nghệ sĩ khác nếu không ca hát thì là khiêu vũ, mà Quan Thắng Thắng chỉ biết mỗi diễn kịch.
“Chẳng lẽ bắt em đọc một đoạn lời kịch ở giữa đường sao? Ai sẽ xem chứ?” Cô ta tức giận đến giậm chân: “Như vậy là quá không công bằng với em! Em phải đi tìm đạo diễn để nói cho rõ ràng!”
Âu Dương Lam giữ chặt cô ta lại: “Chủ đề lần trước là đề tài em am hiểu, như vậy đối với Hạ Thừa Dục không phải cũng là không công bằng sao? Em xem cậu ta cũng có nói gì đâu.”
Cậu ta còn lợi hại hơn em, có nhiều fans hơn em, nhưng vẫn phải làm theo yêu cầu của tổ tiết mục.
Âu Dương Lam lấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/noi-tieng-sau-khi-cung-voi-em-trai-ruot-bi-anti-khap-internet-pha-game-trong-show-giai-tri/2724803/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.