Sau khi tốt nghiệp cao trung Đường Tô nói muốn đi làm minh tinh.
Tạ Du không có phản ứng gì: “Chỉ cần đừng gây hại cho xã hội, con làm gì cũng được.”
Tạ Du không có ý kiến, Đường Đình cũng liền không có ý kiến.
Đường Tô không vui lắm, bởi vì hai người kia hiển nhiên không coi lời cậu nói xem như là một chuyện.
Cậu chạy tới hỏi Tạ Ngôn Chiêu, Tạ Ngôn Chiêu đang mân mê chiếc máy ảnh của cô, nghe vậy nói: “Được đấy! Vừa hay, chị học nhiếp ảnh, sau này có thể làm trạm tỷ cho em.”
Mấy người trong nhà, chỉ có Tạ Ngôn Chiêu là phản hồi rõ ràng và tích cực, còn cung cấp giá trị cảm xúc, Đường Tô lập tức vỗ bàn quyết định, “Được! Tạ Ngôn Chiêu, vì lời này của chị, em nhất định phải ra mắt!”
Sức hành động của Đường Tô rất mạnh, quay đầu liền đi đăng ký cuộc thi tuyển chọn tài năng năm nay.
Địa điểm thi đấu ở Yến Thành, Tạ Ngôn Chiêu vốn định nhân dịp nghỉ hè đi Nam Cực xem chim cánh cụt, vì thực hiện lời hứa với Đường Tô, không thể không tạm thời thay đổi kế hoạch, cùng cậu đi Yến Thành.
Cô học ở Học viện Điện ảnh Yến Thành, không ở ký túc xá, mua một căn chung cư nhỏ gần trường.
Ban ngày cô ở chung cư nghiên cứu kỹ xảo chụp ảnh chân dung, buổi tối đi đón Đường Tô “tan làm”, tiện thể thực hành một chút thành quả học tập trên người cậu.
Thí sinh dự thi mỗi cuối tuần sẽ có nửa ngày ra ngoài mua sắm, những người khác đều ra ngoài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/noi-tieng-sau-khi-cung-voi-em-trai-ruot-bi-anti-khap-internet-pha-game-trong-show-giai-tri/2724875/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.