Nhưng cô không nghĩ tới, mình lại sẽ nhìn thấy được hình ảnh như thế... Dù hiện tại cô không xác định, người đó có phải chính là tổng giám đốc Lý không, nhưng có 50% xác suất, càng quan trọng hơn là, hai người đàn ông gọi gọi hai cô gái còn chưa đủ sao? Lại có thể gọi bảy người?!
Vừa khiêu vũ, vừa hát, lại vừa đá lông nheo, vừa quỳ rót rượu, lại vừa trái ôm phải ấp, còn có thể sờ sờ hôn hôn...
Có câu nói rất hay, gần son thì đỏ gần mực thì đen, một người trong đó đã cực kỳ dâm uế khó coi như thế, khẳng định người kia cũng sẽ không tốt hơn chỗ nào!
Nói chuyện làm ăn liền nhất định phải bàn thành như vậy sao?
Mệt cho lúc trước anh còn thâm tình khẩn thiết nói với cô, anh chỉ thích một mình Đình Đình, dù là cả đời đều không thể ở cùng một chỗ với cô gái đó, anh cũng sẽ không oán không hối tiếp tục yêu... Đều là lừa người!
Quả nhiên đàn ông toàn thế giới đều là một bộ dáng, trên miệng nói một đằng, thân thể làm một nẻo!
Tô Chi Niệm lừa gạt cũng không phải là cô, Tống Thanh Xuân cũng không biết rốt cuộc mình là đang tức giận bất bình cái gì, cô chỉ là cảm thấy tức giận, tức đến mức trong lồng ngực giống như là bắt lửa, càng nghĩ đến hình ảnh vừa nhìn thấy, ngọn lửa kia liền bốc cháy càng vượng, bốc cháy đến cuối cùng, cô tức đến cảm thấy ngực mình đều sắp nổ tung .
Lúc Tống Thanh Xuân đi qua cửa phòng bao của Tô Chi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/noi-yeu-em-99-lan/830126/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.