Lưu thị nghe thấy tiếng động, chạy ra xem thì thấy Thiết Ngưu đang khóc rất thương tâm, hỏi hắn bị làm sao vậy, Thiết Ngưu khóc nấc lên nói tam thúc bắt nạt người.
Nếu là người khác gây sự, Lưu thị nhất định sẽ yêu cầu giải thích, nhưng nghe nói là Trình Gia Hưng, nàng chần chừ một lúc rồi chỉ mắng vài câu, đã là người lớn còn đi bắt nạt cháu nhỏ, xong ngồi xuống dỗ dành Thiết Ngưu. Sau đó Hoàng thị nghe nói đứa con trai thứ ba trêu chọc cháu đến phát khóc, cũng mắng mấy câu, nghĩ thấy mắng hắn chỉ có mình đau miệng mà thôi, nên lắc đầu tiết kiệm nước bọt.
Còn Trình Gia Hưng thì không có thời gian đếm xỉa tới các nàng.
Vì hắn đang còn mài dao.
Nghĩ đến việc sau trân mưa tiếp theo sẽ phải mang Hạnh Nhi đi lên núi, Trình Gia Hưng sợ vận khí không tốt, gặp phải điều gì ngoài ý muốn, nên hắn tính toán đem mài dao nhanh một chút rồi chuẩn bị mọi thứ đầy đủ, kỹ càng.
Động tác mài dao chậm cũng mất nửa canh giờ mới xong, nhưng trận mưa này hắn lại phải đợi mất một tuần. Mưa bắt đầu sau khi màn đêm buông xuống, và kéo dài suốt cả đêm, mãi tới khi trước bình minh mới tạnh. Ngay khi tiếng mưa ngừng rơi tạnh lại, Trình Gia Hưng đang nằm trên giường đắp chiếc chăn mỏng ngủ đột nhiên mở mắt ra, trong lòng hắn đang có chuyện nên đêm nay đã tỉnh dậy vài lần, còn những ngày thường không phải có việc ra cửa thì hắn phải quanh co lằng nhằng vài lần mới dậy được.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nong-gia-ac-phu/411575/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.