Mộc Cẩm hơi nhíu mày.
Trong lòng cười thầm.
Điền lão gia cho giá cao như vậy, còn sợ nàng không hài lòng?
Người trẻ tuổi vẫn chú ý sắc mặt Mộc Cẩm thấy Mộc Cẩm nhíu mày, trong lòng lộp bộp một tiếng.
Đông gia chính là dặn dò hắn, vô luận như thế nào cũng không thể đắc tội vị Mộc cô nương này.
Việc làm ăn của quán ăn trên huyện thành dựa vào vị Mộc cô nương này làm món kho, chớ nói đã vượt qua việc làm ăn của tửu lâu mới mở trong huyện, chính là so với thời điểm làm ăn tốt nhất năm ngoái còn tốt hơn hai ba lần!
Quán ăn của ông chủ làm ăn tốt thì đám người ở bọn họ cũng có thể đi theo phía sau hưởng lợi, bây giờ người làm ở quán ăn trong huyện đều ngóng trông ông chủ kinh doanh càng ngày càng tốt!
Không! Cho dù vậy, không thể càng ngày càng tốt, có thể duy trì thế này cũng rất tốt.
Trong lòng nghĩ như vậy, mở miệng liền chậm một bước.
Cũng may đồng bạn của hắn ở phía sau hắn đẩy hắn một cái.
“Ông chủ của chúng ta còn nói, năm nay hạn hán cái gì cũng tăng giá, nếu cô nương cảm thấy cái giá này không thành, vậy cô nương cứ ra giá."
Mộc Cẩm nghĩ, cái giá này thật là tốt rồi.
Thịt bò là khách hàng mang đến, nàng cũng chỉ ra nhân lực rửa sạch mà thôi.
Nước sốt đã có sẵn, nhiều nhất là thịt bò kho, thêm chút muối, dược liệu và hương liệu.
Nói như thế nào, đều là kiếm lời to.
Nếu đã kiếm lời nhiều, còn muốn tham
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nong-gia-tieu-han-phi-mang-theo-de-muoi-kiem-song/2540761/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.