Nhìn thấy mấy con rối, Trần Danh cùng A Lộc đều trợn to hai mắt.
Đặc biệt là A Lộc, mừng đến cầm cái này cầm cái kia, thích nhất vẫn là con rối Lão Hổ.
Trần A Phúc cười nói: "Chờ rảnh rồi, tỷ tỷ liền làm cho đệ một con rối giống Lão Hổ như đúc."
Vương thị sẵng giọng, "Vậy không được, cầm sa tanh tốt như thế làm con rối cho A Lộc, quá không tiếc phúc rồi."
A Lộc cười nói: "Tỷ tỷ cầm vải lẻ không đáng giá tiền làm cho đệ là tốt rồi." Lại cầm lấy con rối Yến Tử lớn nói: "Tỷ tỷ, con rối lớn này không chỉ đẹp mắt, còn giống như có một cỗ mùi thơm dễ ngửi."
Trần A Phúc cố ý lấy Yến Tử lớn tới ngửi, cười nói: "Không có, ngược lại tỷ cảm thấy những ngày này nhà chúng ta vẫn luôn tràn ngập một cỗ mùi thơm nhàn nhạt, có đôi khi có, có đôi khi không."
Mấy người đều có loại nhận thức này, nhưng lại nghĩ không ra đến cùng là chuyện gì xảy ra.
Không nghĩ ra thì không nghĩ nữa, dù sao đều là chuyện tốt.
Sau đó, Vương thị vội vàng đi Cổ Kiều thôn mua thịt, lại thuận tiện nhặt một ít củi lửa trở về.
Hôm nay cao hứng, trong nhà muốn cải thiện thức ăn một chút.
Trần Danh cùng A Lộc đi rồi, Trần A Phúc liền tiến vào không gian, đưa cho Kim Yến Tử con rối Yến Tử kia.
Con rối này mặc là quần áo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nong-kieu-co-phuc/2525021/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.