Sở Lệnh Tuyên ôm Trần A Phúc vào trong ngực nói: "Ngày mai Thụy Vương sẽ mang Thụy Vương Phi cùng đi phủ công chúa.
Nàng đừng xem Thụy Vương thích chơi đùa, kỳ thật cực thông minh, tam thẩm nói tính tình Thụy Vương Phi không tệ.
Về sau nàng tốt nhất có thể giao hảo cùng Thụy Vương Phi, kinh thành thẹm một người bạn tốt, cũng sẽ không tịch mịch."
Khẳng định không chỉ đơn giản nhiều thêm người bằng hữu như vậy.
"Được." Trần A Phúc khẽ hé đôi môi đỏ mộng nói.
Sở Lệnh Tuyên cảm thấy một cỗ mùi thơm cực kỳ tuyệt vời đập vào mặt, khiến hắn có một tia hoảng hốt, nữ tử trong ngực tựa như thật sự là tiên nữ từ trong hào quang bay ra ngoài, không chỉ đẹp đến hoa mắt, mùi thơm say lòng người lại có thể khiếp tâm hồn người khác.
Lại ngửi, lại tựa như là hương vị Trầm Hương trong phòng.
Liền không nghi ngờ gì, cười nói: "Mùi thơm tập kích người! Lục Diệp Trầm Hương này, còn giống như có một loại diệu dụng khác."
...
Ngày hôm sau, Trần A Phúc không ăn mặc được quá xuất chúng.
Lần này Sở lão hầu gia cùng Sở tam phu nhân hạ mặt mũi Vinh Chiêu trước mặt mọi người, đã làm cho nàng ta càng hận mình, ghen tị cũng có thể khiến người ta đánh mất lý trí.
Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, nàng không muốn chọc phiền toái cho mình và người Sở gia.
Nàng mặc một bộ bối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nong-kieu-co-phuc/2525293/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.