Editor: bevitlangthang
Lý Toàn ở phòng bếp kiểm tra đồ năm mới ít ỏi của mình, lục đi lục lại cũng có nhiêu đó. Đại khái là năm nay Hoài Tân muốn đón năm mới cùng cậu, nhiều thêm một người thấy sao cũng không đủ ăn a.
"Ta vào thôn mua mấy thứ đây." Lý Toàn mặc áo bông, lấy tiền giấu trong cái hũ đất để đã lâu, chuẩn bị đi vào thôn nhìn xem.
"Mua đồ năm mới sao?" Hoài Tân nằm ở trên giường hỏi.
"Ừ......" Lý Toàn có chút co quắp, tiền cậu tích cóp cũng không nhiều lắm, không biết có thể làm vừa lòng Hoài Tân hay không. Trước kia hắn đã từng làm vương rồi, nói vậy chắc đã ăn qua rất nhiều sơn hào hải vị đi?
"Như vậy à," Hoài Tân từ trên giường đi xuống, cười nhạo một tiếng, "Vậy không bằng vào thành mua một số thứ tốt."
"Ta...... Ta không có nhiều tiền như vậy......" Lý Toàn mặt đỏ, nhỏ giọng nói.
"Ai thèm xài tiền của ngươi." Hoài Tân ghét bỏ mà nhìn Lý Toàn, "Không phải ta đã từng nói rồi sao, tốt xấu gì ta cũng từng có một thời huy hoàng."
Hắn nói xong, lấy một cái túi vải lụa từ trong ngực ra ném cho Lý Toàn: "Đều cho ngươi đó, muốn mua cái gì thì mua đi."
Lý Toàn luống cuống tay chân bắt lấy, vừa mở ra đã thấy, bên trong là mấy khối bạc cùng một đôi bông tai bằng ngọc phỉ thuý. Bông tai này là lần trước Hoài Tân đi đổi bạc dư lại, hắn cũng lười lấy ra, dứt khoát đặt chung với khối bạc ở bên trong.
Kỳ thật so với bạc thì châu báu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nong-phu-cung-xa-da-vu-thu-dang/529010/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.