Khi Nguyễn Nhuyễn và Phương Hủ chạy ra, chuyện đã xong từ đời tám hoánh.
Quần chúng hóng hớt cũng đã tan hết, còn người bạn mà cậu lo lắng kia bây giờ đang chậm rãi uống trà ở quán gần đó.
Đó là một thiếu niên trông rất dịu ngoan vô hại, làn da trắng nõn, tóc đen mềm mại gọn gàng.
Cậu ta thấy Phương Hủ và Nguyễn Nhuyễn thì hơi sửng sốt, sau đó nhỏ giọng nói: “Xin lỗi nha…… Tớ làm cậu lo lắng hả?”
Phương Hủ lắc đầu, hỏi cậu ta rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
“Hôm nay lúc tan học, tớ chỉ đứng ở hành lang nói với bạn là tớ chán ghét Alpha.” Thiếu niên rầu rĩ, trưng ra dáng vẻ mặc người xâu xé, “Chúng ta đều chán ghét Alpha, không phải sao?”
Phương Hủ nhíu mày: “Chỉ có vậy thôi?”
Tuy rằng Minh Túc miệng thối, cũng chả có ưu điểm gì, nhưng vẫn không đến mức nghe người ta nói không thích A liền động thủ.
Hắn nếu muốn làm, thì hẳn đã xử Phương Hủ đầu tiên mới đúng.
Chuyện Phương Hủ không thích Alpha ai cũng biết—— mà Minh Túc cũng chỉ đến mức tỏ thái độ với cậu, chứ chưa từng ỷ vào tin tức tố Alpha của mình đi bắt nạt ai.
Thiếu niên kia vẫn cứ vẻ mặt cụp mắt rũ mi, thanh âm ôn hòa vô hại: “Lẽ ra, tớ không nên nói……”
“Gì mà nên với không nên? Cậu đâu có chỉ thẳng mặt nói là cậu chán ghét hắn đâu.” Phương Hủ trừng mắt nói, “Thích ghét ai là quyền của cậu, mắc gì phải e ngại hắn.”
Nguyễn Nhuyễn im lặng bấm điện thoại, nhỏ giọng nói với Phương Hủ:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-alpha-mem-mai-nam-omega-tong-tai-ba-dao/1317312/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.