Nguyễn Nhuyễn bồi cạnh Giang Ngôn Trạm.
Giang Ngôn Trạm còn hơi mê man, mất hồi lâu mới dần tỉnh táo lại.
Nguyễn Nhuyễn thấy anh ngồi dậy, đầu hơi cúi, lông mi dày cong vút rũ xuống, che khuất mắt.
Cô cũng ngồi dậy theo, nhích lại gần Giang Ngôn Trạm, ôn nhu hỏi: "Anh thấy sao rồi?" Lông mi Giang Ngôn Trạm run run, rất lâu sau mới chậm rãi mở miệng:
"......!Cảm ơn." Giọng khản đặc đáng sợ.
"Có chỗ nào không thoải mái không?" Nguyễn Nhuyễn vươn tay sờ mặt anh, thanh âm ngọt ngào mềm mại lại vang lên, "Xin lỗi nhé, tôi không có kinh nghiệm, không biết có làm đau anh không......"
Giang Ngôn Trạm nhắm mắt lại: "Đừng nói nữa."
Nguyễn Nhuyễn: "......?"
Cô còn tưởng Giang Ngôn Trạm đang giận dỗi, nhưng nhìn kỹ lại thì thấy khuôn mặt luôn nghiêm nghị kia đã đỏ ửng......!Làm cô rất có xúc động muốn cắn một cái, Nguyễn Nhuyễn nuốt nước miếng.
Tin tức tố của cả hai đang mãnh liệt giao triền làm cô mẫn cảm hơn bình thường, không còn chậm tiêu nữa, nên cô đã mau chóng nhận ra -- Giang Ngôn Trạm hình như là đang thẹn thùng.
Đúng, Giang tổng thật sự là đang thẹn thùng.
Là kiểu vừa thẹn vừa xấu hổ, thậm chí còn hơi thẹn quá thành giận.
Xong "chuyện" cô vậy mà lại đi hỏi người ta có chỗ nào không thoải mái không............!Dĩ nhiên là không rồi.
Đúng, là vì quá thoải mái, nên anh mới có "phản ứng" đáng xấu hổ này.
Giang Ngôn Trạm rất muốn lấy tay che mặt lại, nhưng hiển nhiên trông sẽ càng khó coi.
Anh chậm rãi lấy lại tinh thần, cảm thấy eo vẫn còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-alpha-mem-mai-nam-omega-tong-tai-ba-dao/1317340/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.