Ngay lúc Tiêu Dung Diệp ý loạn tình mê, Lệ Ảnh Yên phản ứng nhanh lấy tay che giữa môi hai người.
"Ưm." Tiêu Dung Diệp theo bản năng run rẩy một tiếng, môi của hắn cứ như vậy hôn thẳng lên lòng bàn tay của Lệ Ảnh Yên
"A! ! ! Biến thái!" Tay Lệ Ảnh Yên che môi Tiêu Dung Diệp, đột nhiên đẩy về phía sau, thân thể Tiêu Dung Diệp cứ như vậy đụng vào song cửa sổ
"Ưm." Tiêu Dung Diệp lại theo bản năng rên một tiếng, cảm giác đau đớn trên lưng làm hắn phản ứng kịp. Hắn sững sờ, có chút không hiểu được suy nghĩ của Lệ Ảnh Yên.
Vừa rồi, bản thân đã làm gì?
Chuyển mắt, thấy Lệ Ảnh Yên dùng ánh mắt ngoan độc nhìn mình, Tiêu Dung Diệp khinh thường ôm lấy môi mỏng thốt ra: "Sao lại nhìn ta như vậy? Nhìn ta nữa, ta liền móc hai tròng mắt của ngươi ra!"
"Nhìn ngươi? Ta phi! Sao ngươi thối, còn không biết xấu hổ như vậy? Dám nói ta nhìn ngươi!"
Lệ Ảnh Yên tức giận nói qua, ánh mắt so với lúc trước càng ác độc thêm vài phần.
"Coi như quên đi, không đấu võ mồm với ngươi nữa. Ngươi nhanh sửa sang lại một chút, lát nữa cùng ta tiến cung!"
"Chơi đùa gì? Tiến cung? Không không không, ta mới không đi, ta một chút cũng không muốn thấy mẫu thân kia của ngươi! Ngươi vẫn là để Cẩu Đản ta sống lâu vài ngày đi!"
Chỉ cần nghe thấy mẫu thân không có tiết tháo của hắn muốn phạt nặng nàng, nàng liền rối rắm đến trứng cũng đau, cho nên nàng một chút cũng không muốn nhìn thấy người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-can-ba-dot-kich-vuong-gia-chay-mau/954035/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.