Thời tiết giữa hè, ở ngự hoa viên trong cung, các loại hoa kiều diễm muốn ganh đua sắc đẹp với nhau. Đỏ bừng, vàng cam, xanh thẳm, trắng tuyết, tất cả hợp thành một vườn hoa đầy sắc màu rực rõ.
Trong các loài hoa xung quanh, loáng thoáng thấy được một bóng dáng xinh đẹp như hoa lệ quyên!
"Ý phi nương nương, Thần vương điện hạ cầu kiến!"
Ý phi đang ngắm hoa, vẻ mặt lạnh nhạt vuốt ve đài hoa. Một lúc sau, cất giọng nói thanh u hỏi: " Điện hạ có mang người nào đến không?"
"Bẩm Ý phi nương nương, điện hạ đi một mình! Vẫn không mang ai đến!"
Ý phi nghe thải giám bẩm báo, động tác vuốt ve đài hoa đột nhiên cứng đờ. Tiếp đó, dưới sự kinh ngạc của mọi người, đột nhiên giương tay, ném đóa hoa lên trời, vẻ mặt ung dung nháy mắt trở nên dữ tợn.
"Nghiệp chướng, coi lời bản cung như gió thoảng bên tai!" Ý phi không để ý hình tượng nổi giận phất tay áo.
Ý phi tức giận, làm cung nữ thái giám xung quanh một mảnh lặng im. Phi tử được hoàng thượng yêu thương nhất, tuy rằng không bì kịp hoàng hậu quyền cao chức trọng, nhưng có thể được hoàng thượng yêu thương đến hai mươi mấy năm, tự nhiên là có thủ đoạn cao minh nhất định. Bởi vậy, kính trọng của chúng cung nhân đối với Ý phi còn cao hơn cả hoàng hậu!
"Để cho nghịch tử này tạm vui sướng đi!" Ý phi ra lệnh một tiếng, thái giám thức thời hồi bẩm Tiêu Dung Diệp!
- - phân cách tuyến - -
Bậc thềm, đình các được trang trí bằng gạch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-can-ba-dot-kich-vuong-gia-chay-mau/954111/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.