"Dế nhũi, ngươi đặc biệt đứng lại cho ta!"
Phía sau, giọng nói tức giận của Tiêu Dung Diệp giống như của một con sư tử oai hùng tức giận, mang theo hơi thở nguy hiểm dời núi lấp biển!
Mẹ nó, tên này muốn nổi bão rồi! Tranh thủ rút lui thôi!
Thấy Lệ Ảnh Yên chạy như điên, mặt Tiêu Dung Diệp càng xanh mét!
"Chạy, chạy, ta cho ngươi chạy! Mẹ nó, muốn chết!"
Vừa nói xong mấy chữ lỗ mãng này, nhanh chóng dùng khinh công bay lên, tốc độ sắc bén như gió táp đảo qua!
Hai chân vững vàng dừng ở trước mặt Lệ Ảnh Yên đang chạy trốn!
"Ta nói tiểu cẩu đản của ta này! Chạy cái gì mà chạy hả?"
Vẻ mặt cười quỷ dị của Tiêu Dung Diệp tràn đầy quyến rũ! Nhưng ở trong mắt to đen tuyền của Lệ Ảnh Yên, rõ ràng một bộ dáng mèo dọa chuột, nhìn đến nỗi khiến lòng nàng e sợ từng trận!
Không chút suy nghĩ xoay người, chạy như điên về một phương hướng khác!
Trời ạ, dế nhũi này còn muốn chạy!
Tiêu Dung Diệp ở đáy lòng rủa thầm một câu, nhưng bỗng dưng suy nghĩ vừa chuyển, nhìn Lệ Ảnh Yên đang chạy như điên giống như là sắp mất mạng, hắn đột nhiên nảy sinh một suy nghĩ! Một suy nghĩ ác độc muốn làm người nào đó…!
Sau khi nhanh chóng tính toán kế hoạch liền chạy ngược ra sau, vững bước che ở trước mặt Lệ Ảnh Yên!
Lệ Ảnh Yên kêu to "A!" một tiếng, như một con mèo xù lông!
"Sao ngươi giống như âm hồn không tan vậy hả?"
"Ta? Âm hồn không tan?"
"Đúng, chính là nam cặn bã ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-can-ba-dot-kich-vuong-gia-chay-mau/954130/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.