Trước lời nhắc nhở của Thất Thất, Trà Trà nhìn vào gương đồng một chút. 
Sau đó cô phát hiện! ! Tóc của cô loạn thành một đoàn. 
Nam trang trêи người thì lỏng lẻo. 
Gương mặt nhỏ còn đỏ ửng. 
Bộ dáng này, giống như mặc kệ nhìn như thế nào đi nữa, đều! ! Không quá bình thường. 
Cô thở dài, nhìn nhìn Mặc Tinh Hoàn. 
Y phục trêи người sạch sẽ ngăn nắp, ngay cả tóc cũng gọn gàng, không có một chút rối loạn. 
"! ! " Không vui a. 
Cô nghiêng đầu, gọi một tiếng, "Mặc Tinh Hoàn, chàng lại đây một chút. 
""Ừm. 
"Mặc Tinh Hoàn đi về phía cô, sắc mặt bình tĩnh, ngón tay thon dài, thuần thục đem người ôm vào trong ngực, ở bên tai cô nhỏ giọng nói, "Bảo bối, làm sao vậy?"Trà Trà không hé răng, giơ tay liền xoa xoa tóc của hắn. 
Thực nhanh. 
Nhìn Mặc Tinh Hoàn y phục không quá chỉnh tề, đầu tóc cũng lộn xộn, nàng câu môi cười cười. 
"Không thể để một mình ta không chỉnh tề. 
"Cùng nhau đi. 
Cô đối với kiệt tác của mình, rất là vừa lòng. 
Ngay sau đó, duỗi tay đẩy tay của Mặc Tinh Hoàn dừng ở bên hông cô ra, chạy nhanh về hướng bàn cơm đầy đủ hương vị. 
Mặc Tinh Hoàn nhìn theo thân ảnh của nàng, bất đắc dĩ lắc đầu. 
Xoay người cầm lược đi qua. 
Búi tóc cho cô nương, hắn không biết. 
Suy nghĩ một chút, liền tìm một cây trâm bạch ngọc, định giúp nàng đơn giản sửa sang lại một chút. 
Động tác của hắn thực nhẹ nhàng, không chậm trễ nàng ăn cơm. 
"Thời điểm ăn cơm đừng lộn xộn. 
" Nam 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/1393704/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.