Dưới sự chỉ điểm của Thất Thất.
Trà Trà đi xuống lầu.
Tay nắm chặt hai trăm tệ vừa mới tìm được.
Sắc mặt cô trở nên nghiêm túc trong lòng đang tính toán, hai trăm tệ có thể mua được bao nhiêu đồ.
Nhưng thật ra có thể mua một chút kẹo que ăn trước.
Sau đó......Tiền còn dư lại thì mua một ít mì sợi.
Mì nấu trong nước......
Ừm, chính là nó.
Trà Trà rối rắm trong chốc lát, không nhịn được cảm thán.
"......Thất Thất, ngươi không cho ta bàn tay vàng? Ngươi muốn xem ta ăn mì nấu trong nước sao?
Liền một chút cải thìa cũng không có......Thật sự rất thảm.
Hơn nữa vị diện trước, hẳn là còn có rút thăm trúng thưởng đi? Ta có thể lấy cơ hội rút thăm trúng thưởng đổi lấy một ít tiền sao?"
Liên tiếp mấy vấn đề.
Thất Thất lại lần nữa mộng bức.
【 tôi, tôi chỉ là một cái hệ thống, có thể đổi tiền hay không, tôi cũng không biết......】
"Được rồi."
Trà Trà mất mát gật gật đầu.
Thất Thất nháy mắt cảm giác mình càng ngày càng vô dụng.
Nó như thế nào có thể làm ký chủ sống thảm như vậy?
Nó quá vô dụng!
Suy nghĩ như vậy, Thất Thất lại tự bế......
Trà Trà thở dài, đành phải tiếp nhận chính mình thật sự là một cái phú nhị đại không có tiền.
Siêu thị mà Thất Thất chỉ, không tính là xa.
Xuyên qua một con phố, liền đến.
Nghĩ đến chút nữa sẽ có kẹo ăn, Trà Trà tâm tình tốt hơn chút.
Đã lâu không được ăn kẹo.
Cô nhảy nhót đi về phía trước.
Đột nhiên, một người xuất hiện trước mắt cô.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/1393962/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.