Sau khi hạ triều.
Tiết tướng quân vẫn là có chút không yên tâm.
Tính toán đi xem nữ nhi nhà mình.
Sau đó......
Ông bị Đế Hàn Thành vô tình cự tuyệt, "???"
"Liền tính ngươi là Hoàng Thượng? Ngươi cũng không thể cướp đoạt quyền gặp nữ nhi của ta!"
Tiết phụ tức giận đến muốn mắng người.
Sớm biết rằng cẩu......Hoàng đế vô sỉ như vậy, ông đã không đem nữ nhi giao cho hắn chiếu cố!
Không biết xấu hổ......
"Tiết tướng quân, đừng quên nhiệm vụ của ngươi, Đế Hàn Sơ đã có hành động, ngươi cần phải đề cao cảnh giác, đề phòng nhiều một chút, còn về phía Trà Trà? Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ chiếu cố nàng thực tốt."
Nhắc tới tên nàng, thần sắc của hắn cũng mang theo vài phần ôn hòa, "Hơn nữa trêи đời này, cũng không phải chỉ có một mình ngươi yêu thương nàng."
"............" Tiết phụ hừ lạnh vài tiếng, không nói cái gì nữa, xoay người rời đi.
Ông tất nhiên biết Đế Hàn Thành sẽ không khi dễ nữ nhi của ông, nhưng là, ông chính là luyến tiếc, muốn gặp nàng, muốn nghe giọng nói của nữ nhi.
Có đôi khi cẩn thận ngẫm lại, ông cũng xác thật là nên buông tay.
Không thể cả ngày đem nữ nhi khóa ở bên người, tương lai, hai nữ nhi của ông đều là phải gả đi.
Gả đi lúc sau, ông cũng liền thành một người cô độc......
Được rồi, không nghĩ nữa.
Hiện tại liền miễn cưỡng trước thể nghiệm sống một mình đi.
Đế Hàn Việt ở một bên xem đến trợn mắt.
Hắn dại ra nhìn Tiết tướng quân liền như vậy rời đi, lát sau, hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/1394017/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.