Edit: 1kiss
————————————————–
Thời gian mười ngày, nói dài cũng không dài, mà nói ngắn cũng không ngắn, hoàn toàn vừa đủ để Sở Tùy Phong nấu tất cả các nguyên liệu xếp đầy ắp trên giá đồ trong phòng bếp du thuyền Thiên Phương Thần thành những món ăn ngon miệng.
Mà Mẫn Thu Nguyệt không những có thể ăn sạch hết những món ăn đó không chừa một mảnh, mà còn tỏ ra không cam lòng oán giận: "Nếu ngươi không đồng ý nấu cho ta ăn hết, vậy bây giờ ta cũng chỉ có thể trước tiên lấy ngươi ra làm đồ ăn. Chuyện ăn uống và tình d*c, ngươi ít nhất phải khiến ta thỏa mãn một trong hai, bằng không coi chừng ta nhịn không được, kiên quyết kéo ngươi lên giường thao ngươi không đứng vững nổi."
Hắn ta vừa dứt lời xong, Sở Tùy Phong ngoại trừ việc càng ngày càng tận tâm tận lực hấp rán xào luộc hầm đủ thứ cho hắn ta ra, còn có thể lựa chọn điều gì nữa đâu?
Cho nên đến khi du thuyền đặt chân tới tiên đảo Quỳnh Châu, Mẫn Thu Nguyệt cuối cùng cũng xem như được Sở Tùy Phong dỗ dành vui vẻ, không nói nhiều lời liền mang theo hắn xuống thuyền, cùng nhau tiến vào bên trong đảo làm các bước chuẩn bị để mở ra bí cảnh.
Trong kiếp trước, bí cảnh thượng cổ mà Mẫn Thu Nguyệt đã từng mở ra thành công nằm ở trên một hòn đảo biệt lập nào đó cách tiên đảo Quỳnh Châu ba mươi dặm về phía đông. Cứ mỗi năm trăm năm, nếu có người vào đúng đêm khuya ngày mười lăm tháng chín vẽ một phù trận khai mở ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-chinh-nha-toi-deu-bien-thanh-nam-het-roi/1547395/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.