Edit: 1kiss
————————————————–
Khi thanh kiếm cách mặt đất còn có ba trượng thì Tiếu tiên tôn nhảy xuống, thoáng chốc đứng vững vàng ở ngay bên cạnh Sở Tùy Phong.
Dưới ánh trăng bàng bạc soi rọi, vị tu giả chỉ còn cách phi thăng một bước này gương mặt tựa như ngọc tạc, y quan trắng hơn tuyết đông, thanh cao thoát tục đến mức dường như không hề liên quan gì đống rác chồng chất sau lưng.
Mà hắn cũng làm như không thấy toà núi nhỏ toàn đồ vật vứt đi kia, chỉ chìa tay về phía Sở Tùy Phong, nói rằng: "Ngươi theo sư phụ."
Sở Tùy Phong tuy rằng rất muốn hỏi cái người tình cờ lên chức sư phụ của mình này, núi rác thải bên cạnh rốt cuộc là ra sao, nhưng nhìn đối phương có vẻ không hề muốn giải thích gì thêm, hắn thì vừa mới làm đệ tử của người ta, tự nhiên cũng không tiện hỏi nhiều vào lúc này, chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời, nắm tay Tiếu tiên tôn cùng ngự kiếm phi hành tới phủ đệ trên đỉnh ngọn núi.
Ở dưới Lạc Vân Phong đã lộn xộn như vậy, Sở Tùy Phong vốn tưởng rằng hắn sẽ nhìn thấy một cái chuồng lợn ở trên đỉnh núi, ai ngờ nơi này tuy không sạch sẽ hơn là bao, nhưng đưa mắt nhìn bốn phía thì cũng không nhìn thấy rác rưởi vứt lung tung, nếu so sánh với thảm cảnh dưới chân núi, tòa phủ đệ có ba sân vườn này đúng là tiên cảnh trên trời.
Đối mặt tình cảnh này, Sở Tùy Phong không khỏi thầm nghĩ, chẳng lẽ sư tôn của hắn có một kẻ thù vô cùng lợi hại,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-chinh-nha-toi-deu-bien-thanh-nam-het-roi/1547414/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.