Cố Thịnh Nhân vẫn đang nghĩ liệu Nguyên Húc thật sự có phải là Cơ Ngọc hay không nên chưa kịp phản ứng lại.
Mà Nguyên Húc nhìn thấy cô ngơ ngác nhìn mình như vậy liền cảm thấy không thể kiềm chế được nữa.
Một đôi môi ấm áp hôn lên môi của Cố Thịnh Nhân.
Khi hai người rời khỏi khu nghỉ dưỡng suối nước nóng, Richard còn giơ ngón cái lên với Nguyên Húc.
Xem mặt cô bé đỏ bừng lên thế kia, lại còn ánh mắt chan chứa tình cảm, Richard có thể khẳng định, khi hai người ở riêng với nhau Nguyên Húc nhất định đã ra tay.
Nhìn tình hình này thì có vẻ kết quả cũng không tồi? Richard sờ lên cằm.
Nguyên Húc không thèm để ý đến ánh mắt của cậu ta, sau khi chào tạm biệt Richard liền quay sang thắt dây an toàn cho Cố Thịnh Nhân rồi đưa cô về Hoa thị.
Rất nhanh đã đến nhà của Trình gia.
Lúc Cố Thịnh Nhân chuẩn bị xuống xe liền bị Nguyên Húc giữ tay lại.
“Có phải em đã quên điều gì không?” Nguyên Húc nghiêm trang nhìn Cố Thịnh Nhân.
Cố Thịnh Nhân chớp chớp mắt, lại chớp chớp mắt thêm lần nữa, được thôi, cam chịu số phận vậy.
Cô quay người hôn nhẹ lên mặt của Nguyên Húc.
Nguyên Húc hôn lại cô một cái rồi mới cho cô xuống xe.
Người này thật là! Sau khi Cố Thịnh Nhân xuống xe thầm mắng người nào đó không đứng đắn, cô vô thức đưa tay sờ vào nơi anh vừa hôn rồi nở một nụ cười ngọt ngào.
Không đợi Cố Thịnh Nhân nghĩ xong việc làm thế nào nói với cha mẹ về chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-chu-gia-lam-nu-phu-mau-lui-tan-xuyen-nhanh-nu-chinh-gia-lam-nu-phu-mau-lui/2318331/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.