"Cô bị thương ở đâu?" Ludwig cắt ngang suy nghĩ của cô.
Thật ra Cố Thịnh Nhân chỉ không muốn để ý tới Cecilia, thuận miệng nói ra lý do, nhưng mà bị anh hỏi vậy, thật sự cảm thấy khuỷu tay tay phải có chút đau. Nhấc cánh tay lên, quả nhiên chỗ khuỷu tay bị tím xanh. Da Nguyễn Kha Nghi vừa trắng nhẵn mịn, vùng tím xanh này trông rất đáng sợ.
Quả nhiên Ludwig nhìn thấy thì giận tái mặt, trong lòng anh, kiếp sống người mẫu của Cecilia bị phán án tử hình. Nhưng mà anh không hề nói gì, chỉ quay người đi lấy một lọ thuốc, bôi cẩn thận lên cho Cố Thịnh Nhân.
"Nhẹ thôi, đau quá!" Cố Thịnh Nhân trừng mắt với anh một cái.
Biết là người yêu của mình, Cố Thịnh Nhân không còn khách sáo với anh nữa.
Ludwig lại rất vui vẻ, anh luôn cảm thấy người phụ nữ này đối xử với anh trước đó giống như mang theo một lớp mặt nạ, bộ dạng bây giờ mới đúng là cô.
Chỗ được bôi thuốc truyền ra có cảm giác mát dịu, nhanh chóng xoa dịu đau đớn. Thấy mặt của Cố Thịnh Nhân giãn ra, Ludwig bỗng nói: "Cô không tức giận ư?"
Quay lại thời gian vào hai ngày trước, Ludwig nhìn Cố Thịnh Nhân, nói cực kỳ nghiêm túc: "Nguyễn Kha Nghi tiểu thư, tôi đối với em vừa thấy đã yêu."
Cố Thịnh Nhân không biểu cảm gì: "Nhưng gì vừa thấy đã yêu chỉ là lưu manh đùa nghịch."
Ludwig:?
Cố Thịnh Nhân: "Có phải anh thấy thấy tôi rất xinh đẹp hay không?"
Ludwig không rõ cho lắm, gật đầu.
Cố Thịnh Nhân: "Có phải thấy tôi thì có cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-chu-gia-lam-nu-phu-mau-lui-tan-xuyen-nhanh-nu-chinh-gia-lam-nu-phu-mau-lui/2318546/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.