Thời Luân ngay sau đó liền bị bắt lại, anh ta liền bị cách ly với mọi thứ.
Cơm ngon, trước kia anh ta chê lên chê xuống bây giờ cũng chả có.
Hằng ngày còn bị những kẻ khác chà đạp.
Nào còn ra dáng của cậu cả của Thời Thiên Hành ngày trước.
Thời Tử Yên sau khi được Lãnh Quân đưa vào viện.Đã được cấp cứu nhanh chóng, nên mới có thể giữ lại mạng của bản thân.
Nhưng có thể tỉnh dậy hay không, phải tùy xem cô ấy có muốn sống tiếp hay không.
Lãnh Quân vừa nghe xong câu nói đó, liền rụng rời cả tay chân.
Anh ấy chỉ nhìn cô ấy nằm trên giường bên.
Trong đầu không có suy nghĩ gì, ngoài việc muốn nhìn thấy cô ấy thức dậy sau giấc ngủ.
Đôi tay to lớn của Lãnh Quân nắm chặt lấy đôi tay nhỏ bé của Thời Tử Yên.
Anh ấy dành hết cả sự quan tâm, lo lắng dành cho cô.
Bản thân đã không ngủ.
Chỉ để muốn nhìn thấy cô ấy thức dậy.
Nhưng ngày lại qua ngày, đã 2 đêm rồi.
Ở bên cạnh cô.
Nhưng Thời Tử Yên lại không có dấu hiệu gì của việc tỉnh lại.
Sáng hôm nay, khi mặt trời vừa ló dạng.
Lãnh Quân đã rất mệt mỏi.
Mắt cũng đã thâm quầng thấy rõ.
Anh ấy nắm lấy tay của Thời Tử Yên mà nói
" 3 ngày rồi Tử Yên, cô không tỉnh lại.
Chắc là tôi sẽ không chịu nổi mất.
Hãy mau tỉnh lại đi, tôi nhất định sẽ bảo vệ cô.
Không xa cô một bước nào nữa.
Tôi sẽ dùng cuộc đời còn lại, bảo vệ cho cô.
Thời Tử Yên, có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-chu-hac-bang-vo-tinh/2289276/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.