Sau khi trở về ở nhà ngây người cùng với Tống Địch hai ngày, Phó Thuấn bị khu nhà cũ điện thoại gọi trở về.
Vừa mới tiến vào cửa nhà, chỉ nghe thấy cháu trai lớn Phó Cảnh Nhiên chào: “Chú ba, sinh nhật vui vẻ!”
Phó Thuấn nhướng mày, thực sự anh đã quên sinh nhật của mình.
Trước khi đến anh đã vội nói chuyện với bà Thành về sự việc của Tống Địch, hoàn toàn không nghĩ đến chuyện nhỏ vụn vặt này.
Trong nhà hai vợ chồng già đang ở thư phòng, lúc Phó Thuấn gõ cửa đi vào, bà Thành mới nâng tách trà lên uống một ngụm trà xanh.
“Mẹ, ba.” Phó Thuấn đi vào, thấy Phó Vân Tụng khép tư liệu trên tay lại, tháo kính mắt xuống nhìn chính mình.
Phó Vân Tụng cầm kính trong tay suy nghĩ, dùng cạnh kính chỉ cái ghế trước bàn sách: “Con ngồi đi, mẹ của con có việc muốn nói.”
Phó Thuấn nhướng mày, kéo ghế da ra: “Ừm.”
Dưới đỉnh đèn sáng ngời của thư phòng, bà Thành mặc một thân váy dài nhung tơ màu mực, trên cổ đeo một vòng cổ trân châu mượt mà, sắc mặt như sắc áo. Bà nghiêm mặt nói: “Một mã quy nhất mã, ba sự việc.”
Một mã quy nhất mã: Một sự kiện quy một sự kiện, không thể nói nhập làm một.
Bà Thành ném một tập tài liệu tới, có chút nghiêm túc mà nói: “Hôm nay sinh nhật con, mẹ với ba con tìm một bộ biệt thự ở Giang Nhất cho con.”
“...”
Phó Thuấn sững sờ, xem nét mặt của bà, tưởng rằng là chuyện lớn gì, cười nói: “Cảm ơn ba mẹ, nhưng cái này... Con cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-chu-hac-tam-lien-nam-chu-ngoc-bach-ngot/1677322/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.