Những hình ảnh của em luôn hiện bên tôi, mùi hương của em vẫn luôn lưu giữ bên tôi. Tôi cảm thấy bản thân mình hơi đểu nhưng tôi không biết tôi phải giữ chừng mực như thế nào đây. Hiazzz. Tôi phải làm sao ? 8h tôi về đến nhà, cất xe vô nhà tôi bắt gặp anh Bình.
- em đi đâu về vậy ? Anh hỏi tôi.
- Đi chơi thôi anh, em lên lầu đây. Tôi trả lời.
Đi nhanh lên lầu, tôi Mặc kệ khuôn mặt biểu cảm của anh Bình như thế nào. Đi tắm nhanh, nhảy lên giường cầm máy tính coi Conan.
...
...
..
- Mỏi mắt quá đi à. Tôi nhẹ dụi mắt.
10h rồi. Tôi cất máy, không quên nhắn tin chúc ngủ ngon cho em. Mãi sau 30' sau em mới trả lời lại. " Xin lỗi anh ha, em bận quá bây giờ em mới cầm điện thoại " tôi trả lời. " không sao đâu em, mà em bận gì thế ?" tôi trả lời, lần đầu tiên tôi thấy mình hơi vô duyên khi làm như vậy. " à, mấy cái chương trình tuần này ấy mà, mà anh đi không ? " em trả lời. " Có em, mà đăng kí tại ai vậy " tôi trả lời lại. " tại anh Dương Thái Bình, sđt: 098*******. " em nhắn lại " cám ơn em nha, mà em hay đi học bằng gì đấy " tôi trả lời nhanh. " đi bằng căng hải anh" em nhắn " không mỏi chân à?!!! Thôi! Mai anh qua chở nè. " tôi nhanh nhẹn nhắn lại. " làm phiền anh không ?. " em trả lời. " nếu em thấy phiền thì thôi" tôi nhắn lại. 2 phút sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-cuoi-cua-nang-co-mang-em-di-khong/431019/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.