Tất cả mọi người đều có mặt ở phòng ăn không thấy Tử Yên đâu cả 5 người đều thắc mắc:
-“Ể.
Con bé Tử Yên này làm gì mà vẫn chưa xuống nữa?”
Ông Quan cất giọng Tử Thành cũng tiếp lời:
-“Đúng rồi ha.
Ăn là chân ái của cuộc đời chị ấy mà.”
-“Bình thường con bé luôn là người xuống đầu tiên mà.”
Bà nội Vũ Hàn cũng lo lắng không thôi, mẹ anh đi về phía cầu thang toan bước lên lầu:
-“Hay là nó bị bệnh gì rồi? Để tôi lên xem thử.”
Thấy vậy cô vội đứng dậy đi đến nắm lấy tay bà đưa đến ghế ấn nhẹ bả vai cho bà ngồi xuống từ từ lên tiếng:
-“Ây mẹ à.
Không cần gọi đâu.
Quan tiểu thư của chúng ta không có ở nhà.”
-“Không có ở nhà? Thế con bé ở đâu?”
Bà xoay nhẹ người lại nhìn cô nghi hoặc
-“Mọi người không cần lo.
Một nhân vật bí ẩn đã đến đưa em ấy đi ăn tối rồi ạ.”
Cô từ tốn giải thích không quên kèm theo nụ cười ma mị
Khi cô vừa dứt lời thì đã bị 5 cặp mắt đen láy dán chặt lên người mình đồng thanh buông ra một câu:
-“Nhân vật bí ẩn?”
-"…"
Cô không nói không rằng chỉ đưa mắt nhìn sang Vũ Hàn, anh nheo mi tâm tự chỉ vào mình khó hiểu:
-“Gì chứ? Sao mọi người lại nhìn con như thế?”
Nhìn ánh mắt của cô bà liền hiểu ngay tâm ý nên không để tâm đến nữa
-“Được rồi.
Chúng ta ăn cơm thôi!”
-“Nào Hiểu Quân cháu ăn nhiều một chút, gầy quá đi mất.”
-“Dạ con cảm ơn bà nội.”
Cô hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-cuong-nhan-cua-au-tong/1648249/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.