-“Đúng rồi! Em gửi chị.”
3 người bọn họ chuyện trò được một lúc thì Hải An bất ngờ tăng giọng, lấy từ trong túi ra một phong bì hai tay đưa cho cô khiến cho Hiểu Quân ngạc nhiên, với tay nhận lấy, tỏ vẻ hài lòng không nhanh không chậm cất tiếng:
-“Rất đúng hẹn ha.”
-“Thằng bé ngày nào cũng làm việc từ sớm đến tối mịt, cuối tháng nhận lương xong là đưa cho cô giữ, không dám tiêu lấy một đồng nào.
Đợi tích cóp đủ để trả lại cho con.”
Lẫn trong giọng nói và ánh mắt của Huyết Linh Lan cô dễ dàng nhìn ra được sự tự hào của bà.
Huyết Hiểu Quân cũng không vội, đợi Huyết Hải An trải ra trọn ý:
-“Em rất cảm ơn chị lần đó đã không giao em cho cảnh sát ngược lại còn giúp em thanh toán khoản nợ với ngân hàng, đền bù tổn thất cho công ty còn cả…phí phẫu thuật, tiền viện cho mẹ em nữa.”
-"…"
-“Số còn lại em sẽ cố gắng gửi lại cho chị sớm nhất.”
-“Thế này.
Số tiền trong bao thư này chị sẽ nhận vì đây là trách nhiệm và nghĩa vụ mà em phải làm để sữa chữa cho sai lầm của mình.
Khoản còn lại tức tiền chữa bệnh cho cô thì chính là trách nhiệm và nghĩa vụ của một người cháu như chị nên làm, cho nên đến đây là kết thúc.
Từ nay về sau không đề cập đến vấn đề này nữa.”
Huyết Hiểu Quân ngồi thẳng người nghiêm mặt.
Tuy nhiên cả Huyết Linh Lan và Hải An đều không tránh khỏi khó xử:
-“Như vậy sao được? Số tiền đó không phải nhỏ.
Em làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-cuong-nhan-cua-au-tong/414910/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.