Trước mặt Tô Vĩnh Quân lúc này là một tình cảnh vô cùng thảm khốc.
Hai mươi sát thủ mà ông mua về toàn bộ đều chết hết. Máu chảy lênh láng, mùi tanh tưởi nồng nặc.
Thảm cảnh của cở thể bọn chúng cũng vô cùng rợn người. Chu Liên Kiều lúc này đang ngồi rút ở một góc, ánh mắt trắng dã trên người dính đầy máu.
Tô Vĩnh Quân vừa ngước mặt lên nhìn thì một sát thủ bên phía Mạc Hy ra tay cứa ngang cổ một người khiến máu văng lên mặt ông ta.
Ông ta sững sờ không tin vào hiện thực. Ông ta được sinh ra ở một gia tộc hắc đạo như Tô gia nên việc máu me này chưa đủ làm ông quá hoảng sợ.
Thứ Tô Vĩnh Quân kinh sợ chính là chỉ có hai sát thủ bên Mạc Hy mà có thể giải quyết toàn bộ người của ông trong yên ắng .
"Ông đã hiểu ai là người cầm quyền ở đây rồi chứ?!!" Mạc Hy vừa nói vừa ung dung tiếp nhận lấy khăn Lý Nhan đưa tới.
Chậm rãi lau thật kỹ những ngón tay tinh xảo trắng nõn của mình. Nhìn cô thật giống như vừa chạm vào thứ gì đó dơ bẩn.
Cả gương mặt Tô Vĩnh Quân trắng bệch, tay chân đều có chút run rẩy. Ông ta thẩn thờ nhìn nụ cười tự nhiên trên mặt Mạc Hy.
"Đã không còn sớm. Chuyện này ngưng ở đây nhưng không kết thúc."
Mạc Hy quăng chiếc khăn trắng vào vũng máu đang lan rộng trên sàn. Chiếc khăn trắng tinh khôi nhanh chóng bị nhấn chìm bằng một màu đỏ thảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-cuong-nhan-cua-tong-tai/1992360/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.