_Ngày hôm sau_
Vì trợ giúp cho việc trị liệu người bệnh cùng an toàn của người khám nên Mạc Hy quyết định ở lại đây.
Điều khách quan trong bệnh tình của Tư Mặc lúc này chính là chưa kéo dài lâu.
Nó chỉ mới bộc phát vào nửa năm trước và mọi thứ vẫn chưa từng có chuyển biến xấu.
Chứng sợ người của hắn ,đây cũng không phải là lần đầu tiên cô chữa trị.
Cô cũng đã từng chữa trị cho một nguyên thủ quốc gia mắc phải chứng bệnh này.
Ông ấy phát bệnh do phải chịu nhiều áp lực từ công việc và dư luận.
Còn tên này.....cô vẫn chưa tìm ra nguyên nhân.Chẳng lẽ bị phản bội một lần liền thành ra như vậy .Nhưng mà hắn đâu phải là bị phản bội lần đầu.
Tóm lại cô phải tìm mọi cách để chữa trị cho tên này.
*****
"Nghe này" Mạc Hy nghiêm túc ngồi đối diện với Tư Mặc.
Ánh mắt cô nghiêm nghị mang theo sự chuyên nghiệp nhìn thẳng vào hắn.
Tư Mặc cũng không trả lời cô chỉ im lặng ngồi cuối thấp đầu như đang trốn tránh ánh mắt của cô.
"Anh biết rằng anh đang có bệnh chứ?!!" Muốn chữa trị cho bệnh nhân mắc chứng tâm lý trước hết phải vực dậy ý chí chiến đấu của họ.
Ý chí chính là thứ quan trọng nhất.
Hai tay to lớn của Tư Mặc đan lại với nhau thể hiện rằng chủ nhân của nó.
Qua một lúc lâu Tư Mặc mới gật nhẹ đầu một cái.
"Anh đang trốn tránh-quay lưng với mọi thứ. Anh hoảng loạn và lo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-cuong-nhan-cua-tong-tai/1992457/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.