Ba ngày sau.
Tàng Phong điện.
Nhan Trầm Ngư nằm ở trên giường, từ từ mở mắt.
Nàng Duỗi tay lần mò, đúng lúc chạm vào chiếc lò nát ở bên cạnh, nàng đem lò nát ôm vào trong ngực, có một loại cảm giác an toàn tràn đầy.
"Tỉnh rồi?"
m thanh của Chung Thần Tú vang lên.
Nhan Trầm Ngư nhìn sang, chỉ thấy Chung Thần Tú đang ngồi trong phòng thưởng thức trà.
Nàng ngồi dậy, kiểm tra thân thể của mình một chút, thương thế trước đó, đã hoàn toàn khôi phục: "Ta hôn mê bao lâu?"
"Không nhiều, ba ngày."
Chung Thần Tú tiện tay đặt chén trà xuống.
"Ta thắng."
Nhan Trầm Ngư nhẹ giọng nói, trên mặt nở nụ cười ngọt ngào.
Đây là lần đầu tiên nàng quang minh chính đại thắng Nhan Lạc Tuyết, loại cảm giác này vô cùng tốt.
"Ừm! Lần này ngươi biểu hiện không tệ, nhưng cũng không thể vì vậy mà lười biếng, còn phải thật cố gắng nỗ lực mới được."
Chung Thần Tú tán dương một câu.
Cũng không thể một mực đả kích, lúc tán dương còn phải khoa trương một chút, dạng này mới có động lực.
"Ta nhất định sẽ cố gắng."
Vẻ mặt Nhan Trầm Ngư vô cùng nghiêm túc.
Nàng biết lần này có thể may mắn chiến thắng, là bởi vì chiếc lò nát ở trong tay, nếu không nàng căn bản không có nửa điểm cơ hội.
Nghĩ tới đây, nàng không khỏi cảm kích Chung Thần Tú, bởi vì cái lò nát này là Chung Thần Tú đích thân chọn cho nàng.
Quả nhiên là một kiện chí bảo vô thượng, mạnh hơn nhiều so với thanh Hàn Tuyết kiếm kia.
Trong lúc bất tri bất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-de-chan-kinh-ta-su-ton-han-khong-phai-bai-hoai-sao/241852/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.