Kêu đến nỗi...
Thật mẹ nó làm người ta mặt đỏ tim đập.
Gợi cảm không nói nên lời.
Nữ hoàng bệ hạ trong lòng thở dài.
Đáng tiếc, bây giờ còn chưa được.
Sớm trong khi Nhiếp Chính Vương điện hạ đêm đi thăm hương khuê, xuất hiện trong tẩm cung này, vào một khắc đó Phong Hoa cũng đã tỉnh lại.
Chỉ là vẫn luôn mặc kệ, không lên tiếng, giả bộ ngủ mà thôi.
Thứ đồ đang chống nàng, đích xác rất nguy hiểm.
Vốn định dọa hắn chạy.
Ai ngờ, thằng nhãi này càng ngày càng được một tấc lại muốn tiến một thước, thế nhưng nhờ tay nàng, cứ như vậy...
Lòng bàn tay bị cọ sát, giống như sắp đem da trên đó nóng hỏng muốn rơi ra vậy.
Đặc biệt là tóc mai đen nhánh cọ sát bên tai, còn có thanh âm ẩn nhẫn mà khắc chế hơi thở dốc hơi thô nặng, nóng bỏng dâng lên nhiệt khí...
Cái thế nùng liệt đan chéo ôn nhu hòa trong đêm tối, càng tăng thêm một phân hương diễm yêu kiều, cùng một phân kinh tâm động phách.
Môi đỏ, cầm lòng không đậu liếm liếm, không tiếng động mà quyến rũ.
... Thật muốn.
Hai người cuối cùng một lần kia, vẫn là ở ba tháng trước, lần đó trong ao nước nóng ở Ngọc Lộ Điện.
Đối lập với khi trước không biết tiết chế, không gì kiêng kỵ hàng đêm triền miên mà nói, có thể xưng được với bốn chữ: cấm dục đã lâu.
Thời gian mang thai, thân mình vốn dĩ phá lệ mẫn cảm, nơi nào chịu được Tiêu Phượng Đình trêu chọc như vậy?
Thực mau, thân thể trong chỗ sâu muốn phát hỏa, bị một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-de-gia-dao-cuong-the-lieu-tu-the-gioi-5/2322702/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.