Chỉ là ông ta vừa đứng dậy định nói gì đó, thì nghe Yến Kinh Hồng giọng điệu nhẹ nhàng hỏi: "Tại sao ông lại bảo vệ Yến Tây Châu như vậy? Hắn đã cho ông lợi ích gì? Hay là giữa hai người có bí mật gì không thể nói ra?"
Cùng lúc hỏi, Yến Kinh Hồng lần nữa sử dụng thuật mê hoặc lên Chu Thành Ân, loại thuật này chỉ có thể sử dụng trên người có tu vi thấp hơn mình, hiện tại tu vi của Yến Kinh Hồng đã mất, có thể hiệu quả hay không cũng phải dựa vào may mắn.
"Tôi, tôi bảo vệ hắn, hắn là, hắn là! à, tôi không có, tôi chỉ nói thật, hắn chỉ là một đứa trẻ, tôi! " Chu Thành Ân chỉ mơ hồ một lúc, còn nhanh hơn Yến Tây Châu tỉnh lại: "Nhị tiểu thư, ý cô là gì, cô muốn tôi lôi kéo tiểu thiếu gia xuống nước sao? Tôi biết tôi sai rồi, không nên hại cô, nhưng tất cả chuyện này thật sự không liên quan đến Tiểu thiếu gia!"
Yến Kinh Hồng nở một nụ cười mỉa mai: "Vậy ông nói đi, lý do ông hại tôi là gì, đừng nói là vì tiền, chẳng lẽ giết tôi ông sẽ có tiền?"
Đúng vậy, cho dù Yến Kinh Hồng có mua bảo hiểm tai nạn, người thụ hưởng cũng không thể ghi tên Chu Thành Ân, vậy giết cô có ý nghĩa gì?
Ý nghĩa là gì? Chu Thành Ân suy nghĩ nhanh chóng, nhưng không thể nghĩ ra một lý do hợp lý, còn lý do thật sự!
"Không nói phải không?" Yến Kinh Hồng thấy hắn ta im lặng, không bất ngờ, ánh mắt sâu thẳm đảo qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-dien-vien-toan-nang-tu-chan-mi-da-thuy-thao/1111465/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.