“Mãng xà khổng lồ?”Tiền Lệ Lệ kinh ngạc kêu lên, khó tin nhìn tôi: “Trong rừng này có mãng xà khổng lồ á? Vì sao trước nay, chúng tôi chưa từng thấy nhỉ?”Phùng Kha khinh thường nói: “Nếu thật sự có mãng xà khổng lồ, chắc chắn nó sẽ ăn thịt cô đầu tiên, trông cái dáng vẻ ngực to não phẳng của cô kìa!”Tiền Lệ Lệ đỏ mặt, muốn đi tới đánh Phùng Kha, nhưng Phùng Kha cũng không chịu yếu thế.
Thấy hai cô gái sắp gây nhau đến nơi, tôi vội vàng ngăn lại, nói: “Điều có thể chắc chắn là trong khu rừng này thực sự không có mãng xà khổng lồ.
Dù sao thì một núi không thể có hai hổ, trong khu rừng này có sự tồn tại của hổ răng kiếm, con mãng xà khổng lồ và nó cùng là động vật ăn thịt cỡ lớn, gặp nhau để mà oánh nhau tan xác ra à?”Tôi nhìn sang Bạch Vi, thấy cô ấy lặng lẽ gật đầu với tôi.Tôi hắng giọng, nói tiếp: “Nhưng mấy ngày trước, tôi và Bạch Vi từng nhìn thấy một con mãng xà khổng lồ ở trêи biển.
Thể hình nó lớn hơn hẳn so với những con mãng xà mà chúng ta nhìn thấy trong phim tài liệu trêи TV”.Tôi vừa nói dứt lời, mọi người lập tức im lặng, Triệu Thư Hằng nuốt nước bọt: “Nếu chúng ta gặp phải nó thì chạy kiểu gì?”“Chạy? Nếu thật sự gặp phải nó thì khỏi cần chạy, nếu nó có ý định giết chúng ta thì sẽ khó đối phó hơn con hổ răng kiếm nhiều”.Tôi cười khổ lắc đầu, nhìn sang Hàn Mỹ Kỳ và Hồ Kiếm: “Hai người có còn nhớ chuyện lúc trước ra biển
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-giam-doc-hoan-my/936686/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.