Xì xì…Rắn là loài động vật máu lạnh, mà cái đầu to cỡ con nghé con của con mãng xà khổng lồ này mới chỉ tiền gần về phía tôi, mà đã khiến toàn thân tôi cảm thấy lạnh toát rồi.Cặp mắt to như cái đèn lồng của nó đang nhìn vào mắt tôi, như thể thấy khó hiểu tại sao chúng tôi lại ở đây.
Ở khoảng cách gần như thế này, dường như tôi có thể ngửi thấy mùi hôi tanh từ trêи người nó.A!Chết mẹ rồi!Cơ thể ơi, cử động đi!Viền mắt tôi như muốn nứt ra, đến khi cặp mắt của con mãng xà khổng lồ không ngừng ứ máu, dưới sự áp lực cực đoan, tôi gần như cảm thấy người mình sắp nổ tung, nhưng cơ thể tôi vẫn không nghe sai khiến.Tôi nhìn sang Triệu Thư Hằng, anh ta cũng có vẻ tuyệt vọng và cam chịu số phận, mặt mày xám xịt.Những lúc xem cảnh phim gặp tai họa, tôi thường nghĩ nếu mình là nam, nữ chính khi nhìn thấy chuyện gì đó khủng khϊế͙p͙, sẽ phải hét toáng lên kêu cứu ngay.Nhưng khi thật sự rơi vào tình huống ấy, tôi mới hiểu thì ra những cảnh phim đó diễn rất thật.
Khi con người đối mặt với sự hoảng hốt và uy hϊế͙p͙ vượt ngoài sức chịu đựng của bản thân, thậm chí có thể quên luôn cả kỹ năng nói chuyện.Bốn cô gái ở phía sau chúng tôi vẫn đang ngủ say sưa.Lưỡi rắn bắt đầu cuốn về phía tôi, quấn một vòng ở thắt lưng tôi, thậm chí tôi còn đoán là mình sẽ chết ngay bây giờ.Đầu tiên, tôi thấy hang động tối đen, sau đó thì hoàn toàn mất đi ý thức…Nhưng điều khiến tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-giam-doc-hoan-my/936722/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.