"Cái đó. . . Thật ra thì anh có thể đi , chỉ cần lúc học viện cơ giới không ra sân là được mà. . .” - Thái Gia Tuyền không nhịn được sợ hãi chen miệng nói. Tính ton một chút l c th nhn thu trong nội tm Hạ Cẩm Hin.
". . . . . ." Hạ Cẩm Hin buồn cời nhn c, [i]"Mun nhn biu hiện xu xí của anh đúng khng? Đừng cho l anh khng biết!"[/i] - T mị nhỏ giọng m ni ra. Bởi v trn trận rt ồn o, hn đến thật sự gần, Thi Gia Tuyn đột nhin cảm thy nhịp tim của mình rớt nửa nhịp, chỉ là cô rất tự nhiên cho đó là kết quả việc mình nhỏ mọn bị vạch trần, cũng không có suy nghĩ nhiều.
Hạ Cẩm Hiên nói xong, đứng dậy bắt đầu cởi áo khoác, Tề Minh nhất thời lộ ra vẻ mặt như trút được gánh nặng, đây là một loại tin tưởng cùng tự tin tuyệt đối.
Thì ra là Hạ Cẩm Hiên sớm đã đem quần áo chơi bóng mặc ở bên trong, chỉ cần cởi y phục xuống là được."Nhận lấy!" - Hạ Cẩm Hiên tiêu sái tiện tay liền đem cởi xuống quần áo quăng cho Thái Gia Tuyền. Giận dữ kéo xuống quần áo đột nhiên đắp lên trên đầu, Thái Gia Tuyền hướng mắt đi qua nhìn. Cái nhìn này cô cư nhiên nhìn ngây người. . .
"Cởi quần áo động tác rất đẹp trai, còn cởi quần cũng. . . Vóc người rất đẹp . . ." - Lâm Nhã Khiết chẳng biết lúc nào gối cằm lên ở trên vai Thái Gia Tuyền, làm bộ như tình trạng cả người vô lực,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-giup-viec-cua-thai-tu-phuc-hac/2184597/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.