Thái Gia Tuyền nhìn chân hắn một lát, hình như hắn thật sự sẽ vất vả.
"Một tháng này chắc là phải làm phiền em nhiều "
" Hả?"
"Mặc dù xe của anh thắng là tự động, nhưng chân phải không dùng sức được, cho nên không thể nào lái xe, chỉ có thể đi tàu điện ngầm hoặc chen chúc trn xe bus."
"Nhng m chúng ta khng phải mỗi ngy đu thuận đờng ." Thi Gia Tuyn c chút kh xử.
" Hm no khng thuận đờng anh c th gọi xe từ Học viện Thơng nghiệp đến đn.”Hạ Cẩm Hin suy nghĩ một chút, ni.
"Anh c th gọi taxi ." Thi Gia Tuyn tt bụng đ nghị.
"Vậy ít nhất đỡ giúp anh xuống lầu cũng được." Hạ Cẩm Hiên bắt đầu giả bộ đáng thương.
"À, được rồi." Thái Gia Tuyền bất đắc dĩ đồng ý, xem ra anh ta đang dùng thương thế của mình mà ỉ lại vào cô.
Sáng sớm thứ hai, Tề Minh vẫn còn ngủ, không chút ý định sẽ dậy . Thái Gia Tuyền làm xong điểm tâm, bất đắc dĩ đến phòng Hạ Cẩm Hiên. Cô còn nhớ lần đầu tiên mình gọi hắn rời giường lúc đó tình huống rất hỗn loạn.
Vậy mà, khi cô đắc ý đẩy cửa bước vào thì phát hiện Hạ Cẩm Hiên trước giờ chưa từng dậy sớm, lại đang nửa nằm nửa ngồi trên giường, đôi mắt đẹp híp lại, dường như đang suy tư việc gì đó.
"Sao thế? Chân còn đau à? Hay do Ngủ không ngon? Vết thương không phải là bị chảy máu chứ " Thái Gia Tuyền dường như bị ảnh hưởng bởi thói quen nghề nghiệp nên hết sức quan tâm đến vết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-giup-viec-cua-thai-tu-phuc-hac/2184607/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.