Hạ Cẩm Hiên mơ hồ khó hiểu nhìn Thái Gia Tuyền, ngay sau đó quay sang mẹ hắn hỏi: "Mẹ, cô ấy là ai?"
Một câu nói, lại khiến mọi người như ngây dại. Phản ứng đầu tiên chính là Khang Hinh, cô cầm lấy tay Hạ Cẩm Hiên hỏi: "Hiên, anh biết em là ai chứ? !"
"Khang Hinh. . ." Hạ Cẩm Hiên có chút suy yếu, âm thanh có chuy nhược nhưng rất rõ ràng.
"Hiên, thật tốt quá, anh có thể nhận ra em. Vậy. . . anh thật sự không nhận ra cô ta?" Khang Hinh rất vui vẻ, lại chỉ vào Thái Gia Tuyền hỏi.
Hạ Cẩm Hiên nhìn qua phía Thái Gia Tuyền, sau một lúc lắc đầu một cái.
Thái Gia Tuyền cảm giác trong lòng bị ai đó đào thủng một cái lỗ to chảy hết cả máu. Nhìn gương mặt khó hiểu của mẹ hắn,còn Khang Hinh thì hả hê cười nhạo, cuối cùng là anh mắt mơ màng của Hạ Cẩm Hiên. Cô nhất thời cảm thấy trời đất quay cuồng, ngay sau đó liền ngã ra đất bất tỉnh. . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
"Tại sao có thể như vậy? Chẳng lẽ cậu để lại cho hắn rất lớn bóng ma? !" Liễu khê mặc một bộ áo trằng rất kỳ quái, ngồi ở trước giường bệnh Thái Gia Tuyền, có chút chăm chọc.
Thái Gia Tuyền túc trực mấy ngày mấy đêm liên tiếp, ở trước giường bệnh của Hạ Cẩm Hiên, thân thể hao mòn, cộng thêm đả kích từ việc Hạ Cẩm Hiên mất trí
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-giup-viec-cua-thai-tu-phuc-hac/47911/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.