Ao hoa sen nằm không xa chính điện, theo hành lang khúc khuỷu hướng đông mà đi, sẽ thấy dòng nước chảy ra từ cống dưới chân hành lang, qua tấm chắn nghiêng, đổ vào ao sen được bao quanh bởi những tảng đá trắng xếp chồng lên nhau.
Mùa này, hoa sen đã qua thời kỳ nở rộ từ lâu. Trong ao không còn những bông sen hồng phấn tươi tốt, cũng chẳng còn những tàu lá xanh mướt. Chỉ còn lại những cánh hoa tàn rơi rụng, những thân hoa gãy nát, như những thân thể không trọn vẹn.
Tên hạ nhân dẫn đường đưa nàng đến nơi rồi bỏ mặc nàng, vội vàng quay về phục mệnh.
Trong chính điện, Ninh Vương vừa thay xong quần áo, thấy tên hạ nhân trở về liền gọi lại gần hỏi.
"Nàng có làm theo lời dặn không?"
"Cái này..." Tên hạ nhân nhớ lại cảnh nàng đứng trên lan can đình nghỉ mát, mặt hướng về phía ao sen tàn úa, ngẩn ngơ bất động, nhất thời không biết trả lời sao.
Ninh Vương đóng mạnh nắp ấm trà: "Có hay không, ngươi không biết trả lời à?"
Tên hạ nhân vội vàng đáp là không.
"Nàng không làm việc, vậy đang làm gì?"
"Khi nô tài rời đi, nàng vẫn đang đứng nhìn ao sen."
Khi hình ảnh đó hiện lên trong đầu, cùng lúc đó trên bàn vang lên tiếng chén trà đổ. Nước trà và lá trà tràn ra, làm ướt nửa phần áo cẩm bào của hắn.
Vương công công chưa kịp kinh ngạc thốt lên, đã thấy Cửu gia đứng bật dậy khỏi ghế, bước nhanh ra khỏi điện, vạt áo bay phần phật.
Lo sợ có chuyện không hay, Vương công công vội
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-ho-ve-khanh-an/2112986/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.